×
Điểm Hẹn Nơi Thiên Đàng: Bài viết được dịch từ bài thuyết giảng Audio của Sheikh Khaalid bin Muhammad Al-Raashid, Sheikh nói: “Trong bài thuyết giảng sẽ phân tích xoay quanh năm phần sau đây: - Phần một: Nêu và giải thích ý nghĩa một số câu Kinh nói về thiên đàng. - Phần hai: Về một vài thông tin của những người đam mê thiên đàng. - Phần ba: Cuộc hẹn nơi thiên đàng vĩnh cữu. - Phần bốn: Công sức bỏ ra ít nhưng thành quả thì vĩ đại. - Phần năm: Con đường đưa lối đến thiên đàng.”

    Điểm Hẹn Nơi Thiên Đàng

    ] Tiếng Việt – Vietnamese – فيتنامية [

    Biên soạn

    Sheikh Khaalid bin Muhammad Al-Raashid

    Dịch thuật: Abu Hisaan Ibnu Ysa

    2015 - 1436

    الملتقى الجنة

    « باللغة الفيتنامية »

    جمع وترتيب:

    الشيخ خالد بن محمد الراشد

    ترجمة: أبو حسان محمد زين بن عيسى

    2015 - 1436

    إِنَّ الْحَمْدَ لِلَّهِ نَحْمَدُهُ وَنَسْتَعِينُهُ وَنَسْتَغْفِرُهُ وَنَعُوذُ بِاللهِ مِنْ شُرُورِ أَنْفُسِنَا وَمِنْ سَيِّئَاتِ أَعْمَالِنَا، مَنْ يَهْدِهِ اللهُ فَلَا مُضِلَّ لَهُ، وَمَنْ يُضْلِلْ فَلَا هَادِيَ لَهُ، وَأَشْهَدُ أَنْ لَا إِلَـٰهَ إِلَّا اللهُ وَأَشْهَدُ أَنَّ مُحَمَّدًا عَبْدُهُ وَرَسُولُهُ

    ﴿يَٰٓأَيُّهَا ٱلَّذِينَ ءَامَنُواْ ٱتَّقُواْ ٱللَّهَ حَقَّ تُقَاتِهِۦ وَلَا تَمُوتُنَّ إِلَّا وَأَنتُم مُّسۡلِمُونَ ١٠٢﴾ آل عمران: 102

    ﴿يَٰٓأَيُّهَا ٱلنَّاسُ ٱتَّقُواْ رَبَّكُمُ ٱلَّذِي خَلَقَكُم مِّن نَّفۡسٖ وَٰحِدَةٖ وَخَلَقَ مِنۡهَا زَوۡجَهَا وَبَثَّ مِنۡهُمَا رِجَالٗا كَثِيرٗا وَنِسَآءٗۚ وَٱتَّقُواْ ٱللَّهَ ٱلَّذِي تَسَآءَلُونَ بِهِۦ وَٱلۡأَرۡحَامَۚ إِنَّ ٱللَّهَ كَانَ عَلَيۡكُمۡ رَقِيبٗا ١﴾ النساء: 1

    ﴿يَٰٓأَيُّهَا ٱلَّذِينَ ءَامَنُواْ ٱتَّقُواْ ٱللَّهَ وَقُولُواْ قَوۡلٗا سَدِيدٗا ٧٠ يُصۡلِحۡ لَكُمۡ أَعۡمَٰلَكُمۡ وَيَغۡفِرۡ لَكُمۡ ذُنُوبَكُمۡۗ وَمَن يُطِعِ ٱللَّهَ وَرَسُولَهُۥ فَقَدۡ فَازَ فَوۡزًا عَظِيمًا ٧١ ﴾ الأحزاب: 70 - 71

    أَمَّا بَعْدُ إِنَّ أَصْدَقَ الْحَدِيثِ كِتَابُ اللهِ وَخَيْرَ الْهَدْيِ هَدْيُ مُحَمَّدٍ e وَشَرَّ الْأُمُورِ مُحْدَثَاتُهَا وَكُلَّ مُحْدَثَةٍ بِدْعَةٌ وَكُلَّ بِدْعَةٍ ضَلَالَةٌ وَكُلُّ ضَلَالَةٍ فِي النَّارِ، ثُمَّ أَمَّا بَعْدُ:

    Xin gởi lời chào Salam đến tất cả tín hữu Muslim. Quả thật, Allah có một đội ngũ nô lệ trung kiên, họ đáng được Ngài cho nhập cư vào thiên đàng vĩnh cữu, bởi họ là nhóm người không ăn những thức ăn Haram, không nhìn vào những điều tội lỗi, luôn kềm chế bản thân không gây bất công, họ thường rời bỏ giường ngủ mà nép mình đứng hành lễ Salah trong đêm, họ van cầu Đấng Sống Mãi Bất Diệt bảo vệ họ khỏi hỏa ngục. Khi ngày đến thì họ lại tiếp tục ép mình trong nhịn chay và khi màn đêm bao phủ thì họ tiếp tục hành lễ Salah Sunnah đến sáng, cứ thế họ tôn thờ Allah đến khi Thần Chết đến rút hồn họ và hộ tống họ rời khỏi trần gian mà đến với điểm hẹn thiên đàng vĩnh cữu. Thiên đàng là nơi mà dân cư của nó sẽ không gặp phải bất cứ khó chịu nào dù chỉ là tí tị, như Allah đã miêu tả về dân cư trong nó:

    ﴿إِنَّ لَكَ أَلَّا تَجُوعَ فِيهَا وَلَا تَعۡرَىٰ ١١٨ وَأَنَّكَ لَا تَظۡمَؤُاْ فِيهَا وَلَا تَضۡحَىٰ ١١٩﴾ طه: 118- 119

    {Quả thật, cuộc sống của Ngươi (Adam) trong thiên đàng sẽ không bị thiếu ăn và thiếu mặc * Không bị khát và cũng không bị nóng.} Taaha: 118 - 119 (Chương 20)

    Để được hưởng thụ bất tận đó tín đồ Muslim cần phải đầu tư ngay trên cuộc sống trần gian này trước khi mất cơ hôi. Cũng vì lẽ này thúc giục tôi dành trọn thời gian hôm nay để nói về chủ đề “điểm hẹn nơi thiên đàng vĩnh cữu” tôi sẽ cố gắng phân tích mọi hưởng thụ mà Allah đã chuẩn bị sẵn cho nhóm người biết tuân lệnh Ngài, biết đầu tư cho cuộc sống của họ vào ngày mai, và qua bài thuyết giảng nói lên hậu quả tệ hại của những ai chỉ biết chìm đắm trong lạc thú, chìm đắm trong sở thích dục vọng của bản thân. Mong rằng bài giảng này giúp cho người ngoan đạo càng thêm vững chãi niềm tin bởi không có chiến thắng nào vĩ đại hơn là chiến thắng được thiên đàng và được ngắm nhìn sắc diện của Đấng Al-Rahmaan như ông Yahya bin Mu-a’z ﷺ‬ nói: “Bỏ mặc trần gian quả rất khó khăn nhưng đánh mất thiên đàng còn tệ hại hơn.”

    Trong bài thuyết giảng sẽ phân tích xoay quanh năm phần sau đây:

    - Phần một: Nêu và giải thích ý nghĩa một số câu Kinh nói về thiên đàng.

    - Phần hai: Về một vài thông tin của những người đam mê thiên đàng.

    - Phần ba: Cuộc hẹn nơi thiên đàng vĩnh cữu.

    - Phần bốn: Công sức bỏ ra ít nhưng thành quả thì vĩ đại.

    - Phần năm: Con đường đưa lối đến thiên đàng.

    Ngay bây giờ chúng ta bắt đầu bước từng bước một:

    - Phần một: Nêu và giải thích ý nghĩa một số câu Kinh nói về thiên đàng.

    Trong Qur’an có rất nhiều câu Kinh nhắc về thiên đàng nhằm mời gọi, động viên người ngoan đạo đến với nó, Allah phán:

    ﴿وُجُوهٞ يَوۡمَئِذٖ نَّاعِمَةٞ ٨ لِّسَعۡيِهَا رَاضِيَةٞ ٩ فِي جَنَّةٍ عَالِيَةٖ ١٠ لَّا تَسۡمَعُ فِيهَا لَٰغِيَةٗ ١١﴾ الغاشية: 8 - 11

    {Trong ngày tận thế có những gương mặt hạnh phúc * Do đã hành đạo đúng đắn được Allah hài lòng * Họ được ở trong thiên đàng cao đẹp * Không hề nghe thấy lời nhảm nhí hay thô tục.} Al-Ghaashiyah: 8 – 11 (chương 88), và Allah phán:

    ﴿لَا يَسۡمَعُونَ فِيهَا لَغۡوٗا وَلَا تَأۡثِيمًا ٢٥ إِلَّا قِيلٗا سَلَٰمٗا سَلَٰمٗا ٢٦﴾ الواقعة: 25 - 26

    {Trong thiên đàng sẽ không thấy những câu chuyện tầm phào và tội lỗi * Mà chỉ có lời chào an lành Salam, Salam.} Al-Waaqi-a'h: 25 – 26 (chương 56), và Allah phán:

    ﴿فِيهَا عَيۡنٞ جَارِيَةٞ ١٢ فِيهَا سُرُرٞ مَّرۡفُوعَةٞ ١٣ وَأَكۡوَابٞ مَّوۡضُوعَةٞ ١٤ وَنَمَارِقُ مَصۡفُوفَةٞ ١٥ وَزَرَابِيُّ مَبۡثُوثَةٌ ١٦﴾ الغاشية: 12 - 16

    {Trong nó có suối nước chảy * Có bệ ngồi cao * Có cốc nước giải khát dọn sẵn * Có gối tựa sắp thành hàng * Có thảm trải xinh đẹp.} Al-Ghaashiyah: 12 – 16 (chương 88). Ông Ibnu A’bbaas t nói: “Về câu Kinh {Có bệ ngồi cao} bệ ngồi đó bằng vàng được đính những viên hồng ngọc lấp lánh, được treo ở nơi rất cao không thể với đến được nhưng khi thị dân thiên đàng muốn ngồi thì nó sẽ hạ thấp xuống và khi họ đứng dậy thì nó tự động trở về vị trí cũ của nó trên cao.” Đây chỉ mới là một vài thứ trong thiên đàng mà thôi, còn sự thật về thiên đàng thì không một con mắt nào từng nhìn thấy, không một đôi tai nào từng nghe và cũng không một con tim nào tưởng tượng được. Xin thân hữu Muslim tìm hiểu về địa vị người thấp kém nhất của cư dân thiên đàng như được Muslim ghi trong bộ Soheeh từ Al-Mughirah bin Shua’bah t dẫn lời Rasul :

    ((سَأَلَ مُوسَى رَبَّهُ مَا أَدْنَى أَهْلِ الْجَنَّةِ مَنْزِلَةً؟ قَالَ تَعَالَى: هُوَ رَجُلٌ يَجِيءُ بَعْدَ مَا أُدْخِلَ أَهْلُ الْجَنَّةِ الْجَنَّةَ. فَيُقَالُ لَهُ: ادْخُلِ الْجَنَّةَ. فَيَقُولُ: أَيْ رَبِّ كَيْفَ وَقَدْ نَزَلَ النَّاسُ مَنَازِلَهُمْ وَأَخَذُوا أَخَذَاتِهِمْ. فَيُقَالُ لَهُ: أَتَرْضَى أَنْ يَكُونَ لَكَ مِثْلُ مُلْكِ مَلِكٍ مِنْ مُلُوكِ الدُّنْيَا؟ فَيَقُولُ: رَضِيتُ رَبِّ. فَيَقُولُ: لَكَ ذَلِكَ وَمِثْلَهُ وَمِثْلَهُ وَمِثْلَهُ وَمِثْلَهُ. فَقَالَ فِى الْخَامِسَةِ: رَضِيتُ رَبِّ. فَيَقُولُ: هَذَا لَكَ وَعَشَرَةُ أَمْثَالِهِ وَلَكَ مَا اشْتَهَتْ نَفْسُكَ وَلَذَّتْ عَيْنُكَ. فَيَقُولُ: رَضِيتُ رَبِّ))

    “Musa đã hỏi Thượng Đế: “Người có địa vị thấp nhất trong thiên đàng là người như thế nào ?” Allah đáp: “Đó là người đàn ông vào thiên đàng cuối cùng, không còn ai sau y nữa.” Allah bảo y: “Ngươi hãy vào thiên đàng đi.” Y đáp: “Làm sao vào đây bởi tất cả mọi người đã chiếm hết không còn gì trong thiên đàng nữa.” Allah hỏi: “Vậy ngươi có hài lòng với địa vị đức vua giàu có nhất trong thế giới loài người không ?” Y đáp: “Bề tôi đồng ý.” Allah phán: “Cái này là của ngươi, và giống như vậy, và giống như vậy, và giống như vậy, và giống như vậy” đến lần thứ năm thì y bảo: “Bề tôi đã hài lòng rồi thưa Thượng Đế.” Allah phán tiếp: “Cái này là của ngươi và nó được nhân lên mười lần, ngươi sẽ được cho mọi điều mà lòng ngươi muốn và mắt ngươi ao ước.” Y nói: “Bề tôi đã hài lòng rồi, thưa Thượng Đế.” Musa hỏi tiếp:

    ((قَالَ مُوسَى: رَبِّ فَأَعْلاَهُمْ مَنْزِلَةً؟ قَالَ: أُولَئِكَ الَّذِينَ أَرَدْتُ غَرَسْتُ كَرَامَتَهُمْ بِيَدِي وَخَتَمْتُ عَلَيْهَا فَلَمْ تَرَ عَيْنٌ وَلَمْ تَسْمَعْ أُذُنٌ وَلَمْ يَخْطُرْ عَلَى قَلْبِ بَشَرٍ))

    “Vậy còn người có địa vị cao nhất là như thế nào ?” Allah đáp: “Đó là đám người được chính TA đích thân chuẩn bị sẵn phần thưởng cho chúng mà không một con mắt nào từng thấy, không một đôi tai nào từng nghe cũng không một con tim nào từng nghỉ đến.” Lời phán này có cơ sở từ lời phán:

    ﴿فَلَا تَعۡلَمُ نَفۡسٞ مَّآ أُخۡفِيَ لَهُم مِّن قُرَّةِ أَعۡيُنٖ جَزَآءَۢ بِمَا كَانُواْ يَعۡمَلُونَ ١٧﴾ السجدة: 17

    {Không có một người nào biết được nỗi vui sướng đã được giấu kín dùng làm phần thưởng cho họ về những việc thiện mà họ đã từng làm (trên thế gian).} Al-Sajdah: 17 (chương 32).” Vậy, dân cư thiên đàng đó, họ đã từng làm gì trên thế gian này mà lại được ban cho đặc ân vĩ đại như thế, to lớn như vậy, họ đã làm gì mà gương mặt họ được sáng ngời đến thế, Allah phán:

    ﴿وُجُوهٞ يَوۡمَئِذٖ نَّاضِرَةٌ ٢٢ إِلَىٰ رَبِّهَا نَاظِرَةٞ ٢٣﴾ القيامة: 22 - 23

    {Ngày hôm đó, sẽ có những gương mặt sáng ngời * Nhìn ngắm Thượng Đế của họ trong niềm vui sướng.} Al-Qiyaamah: 22 – 23 (chương 75), và Allah phán:

    ﴿وُجُوهٞ يَوۡمَئِذٖ مُّسۡفِرَةٞ ٣٨ ضَاحِكَةٞ مُّسۡتَبۡشِرَةٞ ٣٩﴾ عبس: 38 - 39

    {Vào ngày đó (tức ngày tận thế) sẽ có những gương mặt sáng ngời * Luôn vui cười mừng rỡ.} A'basa: 38 – 39 (chương 80). Câu trả lời: Lúc còn sống trên thế gian họ đã khóc vì ao ước thiên đàng, đã khóc vì sợ hãi hình phạt của hỏa ngục, khi được nhắc đến Allah làm họ khiếp sợ nên cố gắng lo tròn bổn phận hành đạo đặt biệt là Salah. Tuy vậy họ vẫn lo lắng, như Allah miêu tả về họ:

    ﴿إِنَّا نَخَافُ مِن رَّبِّنَا يَوۡمًا عَبُوسٗا قَمۡطَرِيرٗا ١٠ فَوَقَىٰهُمُ ٱللَّهُ شَرَّ ذَٰلِكَ ٱلۡيَوۡمِ وَلَقَّىٰهُمۡ نَضۡرَةٗ وَسُرُورٗا ١١ وَجَزَىٰهُم بِمَا صَبَرُواْ جَنَّةٗ وَحَرِيرٗا ١٢ مُّتَّكِ‍ِٔينَ فِيهَا عَلَى ٱلۡأَرَآئِكِۖ لَا يَرَوۡنَ فِيهَا شَمۡسٗا وَلَا زَمۡهَرِيرٗا ١٣ وَدَانِيَةً عَلَيۡهِمۡ ظِلَٰلُهَا وَذُلِّلَتۡ قُطُوفُهَا تَذۡلِيلٗا ١٤ وَيُطَافُ عَلَيۡهِم بِ‍َٔانِيَةٖ مِّن فِضَّةٖ وَأَكۡوَابٖ كَانَتۡ قَوَارِيرَا۠ ١٥ قَوَارِيرَاْ مِن فِضَّةٖ قَدَّرُوهَا تَقۡدِيرٗا ١٦ وَيُسۡقَوۡنَ فِيهَا كَأۡسٗا كَانَ مِزَاجُهَا زَنجَبِيلًا ١٧ عَيۡنٗا فِيهَا تُسَمَّىٰ سَلۡسَبِيلٗا ١٨ ۞وَيَطُوفُ عَلَيۡهِمۡ وِلۡدَٰنٞ مُّخَلَّدُونَ إِذَا رَأَيۡتَهُمۡ حَسِبۡتَهُمۡ لُؤۡلُؤٗا مَّنثُورٗا١٩ وَإِذَا رَأَيۡتَ ثَمَّ رَأَيۡتَ نَعِيمٗا وَمُلۡكٗا كَبِيرًا ٢٠ عَٰلِيَهُمۡ ثِيَابُ سُندُسٍ خُضۡرٞ وَإِسۡتَبۡرَقٞۖ وَحُلُّوٓاْ أَسَاوِرَ مِن فِضَّةٖ وَسَقَىٰهُمۡ رَبُّهُمۡ شَرَابٗا طَهُورًا ٢١ إِنَّ هَٰذَا كَانَ لَكُمۡ جَزَآءٗ وَكَانَ سَعۡيُكُم مَّشۡكُورًا ٢٢﴾ الإنسان: 10 - 22

    {“Chúng tôi chỉ sợ một Ngày phải cau mặt nhăn nhó buồn thê thảm khi đứng trước Thượng Đế của chúng tôi” * Bởi thế, Allah sẽ giải cứu họ khỏi sự xấu xa của Ngày đó và làm cho sáng rỡ và vui sướng * Và vì đã kiên nhẫn chịu đựng nên Ngài sẽ ban thưởng cho họ Thiên Đàng và lụa là * Họ nằm nghỉ trên những chiếc tràng kỷ và không cảm thấy sức nóng mặt trời cũng như không giá lạnh * Bóng mát của thiên đàng che (những người dân trong đó) ngay sát bên trên họ cùng với trái cây từng chùm lủng lẳng gần tầm tay hái * Những bình chứa bằng bạc và những chiếc ly cao chân bằng thủy tinh được chuyền đi quanh giữa họ * Những chiếc bình chứa bằng bạc thì trong như pha lê, họ sẽ định mức lượng của chúng * Họ sẽ được cho uống từ một cái cốc chứa dung hợp gừng * Trong thiên đàng có một ngọn suối được gọi là Salsabil * Trong thiên đàng có những trẻ con vĩnh viễn bụ bẵm đi vòng quanh để hầu hạ, khi thấy chúng thì cứ ngỡ đó là những hạt trân châu rải rác * Khi nhìn thấy thiên đàng, Ngươi (Muhammad) sẽ thấy nơi đó niềm hạnh phúc và một vương quốc vĩ đại *Họ sẽ mặc áo lụa mịn màu xanh có thêu trổ xinh đẹp. Họ sẽ đeo vòng tay bằng bạc, họ được Thượng Đế chiêu đãi bằng loại thức uống tinh khiết * Quả thật, đây chính là phần thưởng (vĩ đại hơn công sức các ngươi bỏ ra) thưởng các ngươi do việc hành đạo của các ngươi đã được chấp nhận} Al-Insaan: 10 - 22 (chương 76), và Allah phán:

    ﴿قَدۡ أَفۡلَحَ ٱلۡمُؤۡمِنُونَ ١ ٱلَّذِينَ هُمۡ فِي صَلَاتِهِمۡ خَٰشِعُونَ ٢ وَٱلَّذِينَ هُمۡ عَنِ ٱللَّغۡوِ مُعۡرِضُونَ ٣ وَٱلَّذِينَ هُمۡ لِلزَّكَوٰةِ فَٰعِلُونَ ٤ وَٱلَّذِينَ هُمۡ لِفُرُوجِهِمۡ حَٰفِظُونَ ٥ إِلَّا عَلَىٰٓ أَزۡوَٰجِهِمۡ أَوۡ مَا مَلَكَتۡ أَيۡمَٰنُهُمۡ فَإِنَّهُمۡ غَيۡرُ مَلُومِينَ ٦ فَمَنِ ٱبۡتَغَىٰ وَرَآءَ ذَٰلِكَ فَأُوْلَٰٓئِكَ هُمُ ٱلۡعَادُونَ ٧ وَٱلَّذِينَ هُمۡ لِأَمَٰنَٰتِهِمۡ وَعَهۡدِهِمۡ رَٰعُونَ ٨ وَٱلَّذِينَ هُمۡ عَلَىٰ صَلَوَٰتِهِمۡ يُحَافِظُونَ ٩ أُوْلَٰٓئِكَ هُمُ ٱلۡوَٰرِثُونَ ١٠ ٱلَّذِينَ يَرِثُونَ ٱلۡفِرۡدَوۡسَ هُمۡ فِيهَا خَٰلِدُونَ ١١ ﴾ المؤمنون: 1 - 11

    {Quả thật, những người có niềm tin Iman chắc chắn sẽ thành đạt * Họ là những người dâng lễ Salah một cách sùng kính * Họ luôn tránh xa mọi chuyện tầm phào vô bổ * Họ luôn tích cực đóng thuế Zakat * Họ là những người luôn bảo vệ sự đoan trang và tiết hạnh * Ngoại trừ đối với vợ hoặc với những người nô lệ nữ thuộc quyền sở hữu của họ thì họ không bị khiển trách (về việc đó) * Nhưng nếu ai tìm cách vượt quá mức giới hạn thì là những kẻ phạm tội * Họ là những người luôn thực hiện đúng lời ủy thác và lời hứa * Và họ là những người luôn duy trì việc dâng lễ Salah (tại Masjid) * Họ thật sự được thừa kế * Là những người thừa kế tầng Al-Firdaws thiên đàng hạnh phúc, nơi mà họ sẽ vào đó sống đời đời.} Al-Muminoon: 1 – 11 (chương 23).

    - Phần hai: Về một vài thông tin của những người đam mê thiên đàng.

    Ông Ibnu Mubaarak ﷺ‬ ghi trong bộ Al-Zuhd: Người hầu của ông Abu Raihaanah ﷺ‬ kể về ông: Sau khi ông Abu Raihaanah ﷺ‬ trở về nhà từ chiến trường vào buổi tối thì ông liền ăn vội ít thức ăn thì ông bảo người mang nước đến để ông lấy Wudu rồi ông đến Masjid trong nhà – tức nơi mà ông thường đứng Salah – mà đứng hành lễ Salah, khi đọc hết chương kinh này thì ông bắt đầu chương kinh khác cứ thế cho đến khi lời Azaan Fajr réo gọi thì ông lại chuẩn bị quần áo, vợ ông mới đến nói trách hờn: “Này Abu Raihaanah, chàng đã trở về từ chiến trường mệt mỏi, vậy mà về đến nhà chàng cũng không cho thiếp tí thời gian nào cả.” Abu Raihaanah ﷺ‬ đáp: “Thật xin lỗi nàng, do anh đã không liên tưởng đến nàng chứ không anh đã dành thời gian bên cạnh nàng rồi.” Người vợ hỏi: “Vậy điều gì mà làm cho chàng bận bịu quên cả thiếp luôn vậy ?” Abu Raihaanah ﷺ‬ đáp: “Trong lòng anh không ngừng nhớ và liên tưởng đến vẽ đẹp tráng lệ, lộng lẫy mà Allah đã miêu tả về thiên đàng của Ngài về quần áo, về vật dụng, về sự hưởng thụ, về cây cối, về sông ngòi... cho đến khi anh nghe được lời Azaan Fajr.”

    Đối với những người ngoan đạo này khi họ nghe đến câu Kinh:

    ﴿فَٱسۡتَبِقُواْ ٱلۡخَيۡرَٰتِۚ﴾ البقرة: 148

    {Các ngươi hãy thi đua nhau làm việc thiện.} Al-Baqarah: 148 (chương 2) và câu Kinh:

    ﴿سَابِقُوٓاْ إِلَىٰ مَغۡفِرَةٖ مِّن رَّبِّكُمۡ وَجَنَّةٍ عَرۡضُهَا كَعَرۡضِ ٱلسَّمَآءِ وَٱلۡأَرۡضِ﴾ الحديد: 21

    {Các người hãy thi đua nhau đến với sự tha thứ từ bi từ Thượng Đế của các người và cầu xin được vào thiên đàng, khoảng rộng của nó như khoảng rộng của bầu trời và trái đất.} Al-Hadeed: 21 (chương 57), họ hiểu được rằng mỗi người trong họ cần phải tranh đua hơn nhiều hơn nữa làm sao để thắng người khác trong hành đạo. Có lần ông Hasan Al-Bosri ﷺ‬ nói: “Khi anh thấy ai tranh đua với anh bằng cuộc sống trần gian thì anh hãy tranh đua với mình về cuộc sống ngày sau.” Và ông nói: “Và ai tranh đua với anh trong việc hành đạo thì hãy tranh đua với y, còn ai tranh đua với anh về cuộc sống trần gian thì hãy bỏ mặc y.”

    Đối với người ngoan đạo việc đứng hành lễ Salah Sunnah trong đêm là điều không hề lạ lẫm, trong họ có người còn đứng thâu đêm suốt sáng. Được truyền lại chính xác rằng có một hiền nhân đã khóc đến sáng chỉ vì câu Kinh:

    ﴿سَابِقُوٓاْ إِلَىٰ مَغۡفِرَةٖ مِّن رَّبِّكُمۡ وَجَنَّةٍ عَرۡضُهَا كَعَرۡضِ ٱلسَّمَآءِ وَٱلۡأَرۡضِ﴾ الحديد: 21

    {Các người hãy thi đua nhau đến với sự tha thứ từ bi từ Thượng Đế của các người và cầu xin được vào thiên đàng, khoảng rộng của nó như khoảng rộng của bầu trời và trái đất.} Al-Hadeed: 21 (chương 57) Sáng đến có người hỏi ông: “Trong câu Kinh đó Allah chỉ miêu tả về khoảng rộng của thiên đàng lớn như trời đất thôi, có gì đâu mà anh phải khóc thế ?” Ông đáp: “Này người anh em, khoảng rộng đó có lợi ích gì cho tôi nếu như tôi không sở hữu được một vị trí để đặt chân.”

    Với những thông tin tráng lệ như thế về thiên đàng thì những người đam mê thiên đàng làm sao ngủ cho được, làm sao họ dám nhìn bậy, dám nói bậy, dám có hành động bất tuân Allah cho được.

    Ông Quraib nghe được Usaamah t thuật lại lời của Rasul :

    ((أَلاَ مُشَمِّرٌ لِلْجَنَّةِ فَإِنَّ الْجَنَّةَ لاَ خَطَرَ لَهَا هِيَ وَرَبِّ الْكَعْبَةِ نُورٌ يَتَلَأْلَأُ وَرَيْحَانَةٌ تَهْتَزُّ وَقَصْرٌ مَشِيدٌ وَنَهَرٌ مُطَّرِدٌ وَفَاكِهَةٌ كَثِيرَةٌ نَضِيجَةٌ وَزَوْجَةٌ حَسْنَاءُ جَمِيلَةٌ وَحُلَلٌ كَثِيرَةٌ فِى مَقَامٍ أَبَدًا فِى حَبْرَةٍ وَنَضْرَةٍ فِى دَارٍ عَالِيَةٍ سَلِيمَةٍ بَهِيَّةٍ))

    “Chẳng lẽ không ai muốn tham dự cuộc thi đua vào thiên đàng hay sao? Xin thề với Chủ Nhân của Ka’bah, quả thật, thiên đàng là nơi độc nhất đáp ứng hết mọi ước muốn của dân cư trong nó, với ánh sáng chiếu lấp lánh, với các cơn gió thoang thoảng không dứt, với các tòa lâu đài to lớn, với những con sông chảy bất tận, với trái cây đầy ắp chín không dứt, với vợ là trinh nữ đẹp tuyệt vời, với vô số trang sức đủ loại cung cấp cho cuộc sống bất tận và hưởng thụ đó, với dân cư có gương mặt sáng ngời trong những toà nhà cao ngất tráng lệ.” Mọi người đáp: Tất cả chúng tôi đều tham gia thi đua, thưa Rasul của Allah. Nabi bảo họ: ((قُولُوا إِنْ شَاءَ اللَّهُ)) “Các ngươi hãy nói: Inshaa Allah.” Và tất cả đã nói theo Inshaa Allah.([1]) Thật diễm phúc cho Sahabah, tất cả họ đều đã tham gia bằng năng nổ hành đạo nhiều hơn nhiệm vụ bắt buộc, bởi họ hiểu được rằng cái giá mà họ phải trả để có được thiên đàng là rất đỏi lớn, vì vậy, họ đã dùng hết tài sản và bản thân mình hồng mua được vị trí trong thiên đàng của Allah, bởi Ngài là Chủ Bán còn họ là khách mua.

    Trong những thông tin về những người đam mê thiên đàng, đó là trong trận Badr một chiến sĩ tên Haarithah t hi sinh – ông vốn là một người ngoan đạo luôn có mặt ở Masjid – thì mẹ của ông, bà Um Rabe’ i khóc lóc đến gặp Nabi nói: “Thưa Rasul của Allah, xin Người hãy báo cho tôi biết về Haarithah, hiện nó đang ở đâu? Nếu nó ở thiên đàng thì tôi sẽ kiên nhẫn còn nếu nó ở hỏa ngục thì tôi sẽ phải khóc nữa để thương xót nó ?” Rasul nói:

    ((يَا أُمَّ حَارِثَةَ، إِنَّهَا لَيْسَتْ بِجَنَّةٍ وَلَكِنَّهَا جِنَانٌ وَإِنَّ حَارِثَةَ أَصَابَ الْفِرْدَوْسَ الأَعْلَى))

    “Hỡi mẹ của Haarithah, nó không những được ở một thiên đàng mà là được ở nhiều thiên đàng và hiện tại Haarithah đang được ở tầng cao nhất trong Firdaws.”([2]) Allah phán:

    ﴿إِنَّ ٱلَّذِينَ ءَامَنُواْ وَعَمِلُواْ ٱلصَّٰلِحَٰتِ كَانَتۡ لَهُمۡ جَنَّٰتُ ٱلۡفِرۡدَوۡسِ نُزُلًا ١٠٧﴾ الكهف: 107

    {Chắc chắn đối với những ai tin tưởng (vào Allah) và luôn hành đạo thì thiên đàng ở tầng Firdaws chính là nơi ở của y.} Al-Kahf: 10 (chương 18), và Allah phán:

    ﴿إِنَّ ٱلَّذِينَ ءَامَنُواْ وَعَمِلُواْ ٱلصَّٰلِحَٰتِ يَهۡدِيهِمۡ رَبُّهُم بِإِيمَٰنِهِمۡۖ تَجۡرِي مِن تَحۡتِهِمُ ٱلۡأَنۡهَٰرُ فِي جَنَّٰتِ ٱلنَّعِيمِ ٩ دَعۡوَىٰهُمۡ فِيهَا سُبۡحَٰنَكَ ٱللَّهُمَّ وَتَحِيَّتُهُمۡ فِيهَا سَلَٰمٞۚ وَءَاخِرُ دَعۡوَىٰهُمۡ أَنِ ٱلۡحَمۡدُ لِلَّهِ رَبِّ ٱلۡعَٰلَمِينَ ١٠﴾ يونس: 9 - 10

    {Chắc chắn những ai hết lòng tin tưởng (Allah) và thi hành mọi sắc lệnh được giao phó, họ sẽ được Thượng Đế hướng dẫn họ bằng chính niềm tin của họ (dẫn lối đến) nơi mà bên dưới có những con sông đang chảy, đó chính là thiên đàng vĩnh cửu * (Trong đó) lời kêu gọi làm thỏa mãn lòng họ là câu: “Sub ha na kol lo hum ma”([3]) và lời chào hỏi lẫn nhau là lời chào: “Salam (bình an) và cuối cùng sau khi đã mãn nguyện thì họ nói: “Xin kính dâng lên Allah, Thượng Đế của toàn vũ trụ mọi lời ca ngợi và tán dương.”} Yunus: 9 - 10 (chương 10).

    Allah có một đám nô lệ thật lòng thương yêu Ngài nên họ được Ngài sủng ái mà chọn là nô lệ cho Ngài, họ là những người khi màn đêm bao phủ thì đứng hành lễ Salah Qiyaam một mình trong bóng đêm, họ lấy lời tụng niệm táng dương Ngài là niềm vui, niềm hạnh phúc nhất đời, khi ban ngày đến thì không bỏ đi sự nhịn chay Sunnah. Nhờ vậy mà họ đã được tin mừng, được hưởng thụ, được tập trung tại Hawdh (giếng nước) của Nabi Muhammad , được cư ngụ trong thiên đàng vĩnh cữu, được ngắm nhìn sắc diện của Đấng Al-Rahmaan, được nghe chỉ toàn những lời chào Salam. Đó, con đường của họ đó, đâu rồi những người muốn đi vào? Đó là hành động của họ, đâu rồi những người muốn tranh đua ?

    - Phần ba: Cuộc hẹn nơi thiên đàng vĩnh cữu.

    Ông Al-Raafe’ bin Abdullah ﷺ‬ kể: Một thị dân ở Shaam, ông Ibnu Yahya Al-Sanaami ﷺ‬ nói với tôi: Tôi sẽ kể cho anh nghe về một câu chuyện mà tôi đã tận mắt chứng kiến từ đầu đến cuối.

    Ông Al-Raafe’ ﷺ‬ nói: Vậy, anh hãy kể cho tôi nghe đi, hỡi Aba Waleed.

    Ibnu Yahya ﷺ‬ kể: Trong một lần chúng tôi đã đi đánh trận ở Hi Lạp vào năm 38, đoàn quân chúng tôi đến từ thành phố Bosrah (phía nam Irac ngày nay) và bán đảo Arab, cả đoàn quân chúng tôi cùng nhau lo mọi việc kể cả cơm nước. Trong đoàn quân có một người lính tên là Sa-e’d bin Hadh, ông ta luôn nhịn chay ban ngày và đứng hành lễ Sunnah suốt đêm, thấy vậy chúng tôi thường khuyên người lính đó hãy nghỉ ngơi chút đi thì ông lại từ chối. Với người lính đó lúc nào tôi cũng thấy rất cố gắng và nhiệt quyết trong việc hành đạo.

    Vào một ngày nọ, tôi có dịp ngủ cùng với người lính đó chung một lều, lúc đó chúng tôi đã chiếm được một chiến hào của quân Hi Lạp. Đêm đó, tôi thấy ông Sa-e’d rất năng nổ hành đạo, tuy nhiên tôi không tự trách bản thân mình bởi đó là thiên ân mà Allah muốn ban cho ai thì ý Ngài, cho đến sáng y vẫn đứng đó hành lễ Salah không hề nằm ngủ.

    Thấy vậy tôi nói: Anh hãy giảm bớt cho cơ thể mình với, bởi anh phải có bổn phận với bản thân mình nữa như Nabi đã nói: ((اِكْلَفُوا مِنَ الْعَمَلِ مَا تُطِيقُونَ)) “Các ngươi hãy làm công việc phù hợp với khả năng của bản thân.”([4])

    Ông Sa-e’d đáp lại tôi: “Này người anh em, đây chẳng qua cũng chỉ là một cơ thể đang có tuổi rồi nó sẽ hết, còn ngày tháng cứ mãi trôi, tôi là một con người có thể chết bất cứ lúc nào.” Với lời nói đó đã làm cho tôi khóc và tôi đã cầu xin Allah che chở tôi và ông ta. Xong tôi nói với ông ta: “Anh hãy ngủ một tí đi, bởi anh sẽ không biết được kẻ thù sẽ dùng kế sách gì để trả thù.” Nghe lời khuyên của tôi, ông ta đi ngủ dưới bóng mát của cái lều, còn những người lính khác thì đã xuất trận, còn tôi thì ở lại hậu cần chuẩn bị cơm nước cho đoàn quân. Lúc tôi đang bận rộn với công việc thì tôi nghe được tiếng nói chuyện phát ra từ phía cái lều, tôi lấy làm ngạc nhiên bởi không có ai ở đó ngoài ông Sa-e’d đang nằm ngủ, tôi chợt nghĩ chắc có ai đó đến nhưng tôi không nhìn thấy. Tôi liền đứng dậy đi đến cái lều thì không thấy một ai cả, còn ông Sa-e’d vẫn nằm đó ngủ như ông đã nói chuyện và cười lớn. Thế là tôi liền nhẹ bước đến sát và lắng nghe lời ông ta nói, chóc lát thì ông ta giơ tay định lấy cái gì đó thì phải, rồi ông rút tay lại và cười lớn, rồi ông nói: “Vậy tối nay nhé.” Đến đây thì ông Sa-e’d giật mình thức dậy dưới bộ dạng lo lắng sợ hãi, thấy vậy tôi ôm trầm Sa-e’d vào lòng đến khi lấy lại bình tĩnh thì ông lại luôn miệng nói La i la ha il lol loh, Allahu Akbar, Alhamdulillah.

    - Thấy lạ tôi hỏi: Có chuyện gì vậy? Quả thật tôi đã thấy anh làm và nói lời lẽ rất lạ, anh hãy kể cho tôi nghe những gì anh đã nhìn thấy.

    - Ông Sa-e’d nói: Xin lỗi, tôi không thể nói. Nhưng tôi cố nhắc về sự gần gủi với nhau suốt thời gian qua giữa hai chúng tôi và nói: Hi vọng Allah sẽ cho tôi sự hữu ích với những gì anh thấy. Thế là Sa-e’d kể cho tôi nghe những gì ông ta thấy trong mộng. Sa-e’d nói: Lúc đang ngủ thì có hai người đàn đến gặp tôi, cả hai đều đẹp với cái đẹp tôi chưa từng thấy bao giờ, họ nói: “Xin báo tin mừng cho anh hỡi Sa-e’d, tội lỗi của anh đã được xóa, việc làm của anh đã được lưu truyền, việc hành đạo của anh đã được ghi nhận, lời cầu xin của anh đã được đáp, nay anh được báo cho tin mừng ngay lúc anh hãy còn sống. Xin mời anh đi theo chúng tôi đến nơi hưởng thụ mà Allah đã chuẩn bị sẵn dành cho anh.” Thế là tôi theo hai người đàn ông đó đến một nơi có tòa lâu đài, có cây cối, có trẻ em, có sông ngòi, họ đưa tôi vào bên trong tòa lâu đài đó, vào tận bên trong căn phòng có ánh sáng của những viên ngọc trai phản chiếu, có một tiên nữ Hurul E’n đang ngồi trên giường, nàng ta nói với tôi: “Thiếp đã chờ chàng đến xót cả ruột luôn rồi nè.”

    - Thấy lạ tôi hỏi: “Tôi đang ở đâu đây ?”

    - Hurul E’n đáp: “Chàng đang ở trong thiên đàng vĩnh cữu.”

    - Sa-e’d hỏi: “Vậy nàng là ai ?”

    - Hurul E’n đáp: “Thiếp là vợ của chàng trong cuộc sống bất tử này.” Nghe vậy tôi liền giơ tay đến nàng thì nàng cản tay tôi mà nói: “Ngày hôm nay vẫn chưa được, vì chàng còn phải trở về với trần gian.”

    - Sa-e’d nói: “Ta không muốn trở về trần gian nữa.”

    - Hurul E’n: “Không, nhất định chàng phải trở về. Chàng phải ở đó thêm ba ngày nữa, đến ngày thứ ba thiếp sẽ cùng chàng xả chay tại đây.”

    - Sa-e’d nài nỉ: “Không, ta muốn ngay đêm nay.”

    - Hurul E’n đáp: “Không thể, đó là định mệnh đã được an bày.” Thế là nàng đứng dậy và tôi đứng dậy theo, lúc đó thì tôi cũng giật mình thức dậy. Nhưng tôi xin thề với Allah rằng anh không được kể chuyện này với bất cứ một ai trong suốt thời gian tôi còn sống. Ông Raafe’ đáp: “Tôi xin hứa với anh, tôi tin rằng Allah đã vén màn bí mật cho anh thấy phần thưởng về việc hành đạo của anh rồi đó.”

    Nói chuyện xong thì Sa-e’d liền đứng dậy đi tắm và sức dầu thơm, rồi mặc áo giáp và cầm vũ khí mà tiến ra chiến trường trong lúc vẫn đang nhịn chay. Sa-e’d đã chiến đấu không mệt mỏi cho đến màn đêm bao trùm thì ông ta cùng đoàn quân quay về trại, những người lính trở về cùng kể với tôi: “Này Aba Waleed, chúng tôi đã thấy điều kỳ lạ từ người đàn ông này là cứ mỗi lần ông ta bị bao kín trong vòng vây địch nhưng rồi ông ta vẫn được bình an.” Nghe xong tôi tự nhủ: “Nếu như mọi người biết được chuyện của ông ta chắc là các người sẽ cười rất ít và sẽ phải khóc rất nhiều.”

    Sau khi trở về từ chiến trường thì Sa-e’d xả chay với ít thức ăn có sẵn, rồi ông tiếp tục đứng hành lễ Salah suốt đêm. Sáng đến thì Sa-e’d vẫn làm giống như ngày hôm qua, cho đến chạng vạng thì ông cùng đoàn quân lại quay về trại, mọi người lại kể tôi nghe điều kỳ diệu từ ông Sa-e’d giống như ngày hôm qua họ kể. Cho đến ngày thứ ba thì tôi đi theo ông ta và tự hứa với lòng: “Ngày hôm nay nhất quyết mình phải theo dõi mọi lời nói và hành động của ông ta.” Khi vào chiến trường là Sa-e’d rất anh dũng giết giặc đến hăng say không tí sợ hãi, còn tôi thì luôn sát cạnh để theo dõi ông ta. Đến khi chiều xuống và mặt trời gần lặn thì Sa-e’d bị mũi tên của địch bắn trúng vào cổ mà té xuống đất thì tôi liền hô gọi mọi người đến khiên ông ta trở về, tôi nói với Sa-e’d: “Xin chúc mừng cho anh đêm nay được xả chay ở nơi đã hẹn, ôi giá như tôi làm giống như anh để được chiến thắng vinh quang vĩ đại này.” Ông Sa-e’d gật gật đầu và nháy mắt với tôi mà nói: “Xin anh hãy giấu kín chuyện của tôi, xin hãy giấu kín chuyện của tôi.” Rồi ông nói tiếp: “Xin tạ ơn Allah đã uy tín trong lời giao ước của Ngài.” Tôi xin thề là Sa-e’d không còn nói thêm bất cứ lời nào khác nữa, và Sa-e’d đã trút hơi thở cuối cùng.

    ﴿وَلَا تَحۡسَبَنَّ ٱلَّذِينَ قُتِلُواْ فِي سَبِيلِ ٱللَّهِ أَمۡوَٰتَۢاۚ بَلۡ أَحۡيَآءٌ عِندَ رَبِّهِمۡ يُرۡزَقُونَ ١٦٩ فَرِحِينَ بِمَآ ءَاتَىٰهُمُ ٱللَّهُ مِن فَضۡلِهِۦ وَيَسۡتَبۡشِرُونَ بِٱلَّذِينَ لَمۡ يَلۡحَقُواْ بِهِم مِّنۡ خَلۡفِهِمۡ أَلَّا خَوۡفٌ عَلَيۡهِمۡ وَلَا هُمۡ يَحۡزَنُونَ ١٧٠ ۞يَسۡتَبۡشِرُونَ بِنِعۡمَةٖ مِّنَ ٱللَّهِ وَفَضۡلٖ وَأَنَّ ٱللَّهَ لَا يُضِيعُ أَجۡرَ ٱلۡمُؤۡمِنِينَ ١٧١﴾ آل عمران: 169 - 171

    {Và chớ nghĩ rằng những ai hy sinh vì chính nghĩa của Allah đã chết, mà thật ra họ vẫn sống ở nơi Thượng Đế của họ và được cung dưỡng đầy đủ * Họ vui hưởng thiên lộc mà Allah đã ban cấp. Họ báo tin vui cho những ai còn ở lại sau chưa nhập đoàn chung với họ rằng những người tử đạo sẽ không lo sợ cũng sẽ không buồn phiền * Họ báo tin mừng về hồng phúc và thiên ân từ Allah và chắc rằng Allah không hề làm mất phần thưởng dành cho nhóm người có đức tin.} Ali I’mraan: 169 - 171 (chương 3).

    Ông Abu Hurairah t dẫn lời Rasul :

    ((إِذَا دَخَلَ أَهْلُ الْجَنَّةِ الجَنَّةَ يُنَادِى مُنَادٍ: إِنَّ لَكُمْ أَنْ تَصِحُّوا فَلاَ تَسْقَمُوا أَبَدًا وَإِنَّ لَكُمْ أَنْ تَحْيَوْا فَلاَ تَمُوتُوا أَبَدًا وَإِنَّ لَكُمْ أَنْ تَشِبُّوا فَلاَ تَهْرَمُوا أَبَدًا وَإِنَّ لَكُمْ أَنْ تَنْعَمُوا فَلاَ تَبْتَئِسُوا أَبَدًا))

    “Sau khi dân cư của thiên đàng vào hết thiên đàng thì có một lời phán bảo: “Tất cả mọi người sẽ luôn khỏe mạnh không bao giờ bệnh; tất cả sẽ sống mãi không bao giờ chết; tất cả sẽ trẻ mãi không bao giờ già và tất cả sẽ được hưởng thụ mãi không bao giờ chấm dứt.”” Đây cũng là ý nghĩa của câu Kinh:

    ﴿وَنُودُوٓاْ أَن تِلۡكُمُ ٱلۡجَنَّةُ أُورِثۡتُمُوهَا بِمَا كُنتُمۡ تَعۡمَلُونَ ﴾ الأعراف: 43

    {Và (lúc đó) có tiếng hô lớn: “Đấy là thiên đàng của các ngươi, các ngươi hãy thừa hưởng nó bởi những điều ngoan đạo mà các ngươi đã làm.”} Al-A'raaf: 43 (chương 7).([5])

    - Phần bốn: Công sức bỏ ra ít nhưng thành quả thì vĩ đại.

    Nabi nói:

    ((لَوْ أَنَّ امْرَأَةً مِنْ نِسَاءِ أَهْلِ الْجَنَّةِ اطَّلَعَتْ إِلَى الأَرْضِ، لَأَضَاءَتْ مَا بَيْنَهُمَا، وَلَمَلَأَتْ مَا بَيْنَهُمَا رِيحًا، وَلَنَصِيفُهَا - يَعْنِى الْخِمَارَ - خَيْرٌ مِنَ الدُّنْيَا وَمَا فِيهَا))

    “Giá như một phụ nữ trong số phụ nữ của thiên đàng xuất hiện ở trần gian là cả khoảng rộng của trời đất được soi sáng bởi ánh sáng của nàng và được thơm ngát bởi mùi hương của nàng và chỉ cần khăn đội của nàng ta là tốt đẹp hơn cả trần gian lẫn mọi thứ tồn tại trong nó.”([6]) Allahu Akbar chỉ cần cái khăn đội của nàng trinh nữ là đã tốt hơn cả trần gian lẫn mọi thứ có trong nó thì người đội khăn đó sẽ như thế nào và Chủ Nhân đã tạo ra chiếc khăn đó giàu có ra sao!!!

    Imam Muslim ghi lại từ ông Abu Hurairah t kể:

    ((إِنَّ فِي الْجَنَّةِ حَوْرَاءُ يُقَالُ لَهَا الْعَيْنَاءُ إِذَا مَشَتْ مَشَى حَوْلَهَا سَبْعُوْنَ أَلْفٍ وَصِيْفَةٍ عَنْ يَمِيْنِهَا وَعَنْ يَسَارِهَا كَذَلِكَ وَهِيَ تَقُوْلُ: أَيْنَ الْآمِرُوْنَ بِالْمَعْرُوْفِ وَالنَّاهَوْنَ عَنِ الْمُنْكَرِ))

    “Quả thật trong thiên đàng có nàng trinh nữ được gọi là A’ina, cứ mỗi khi nàng đi thì ở mỗi bên phải và trái có đến bảy mươi ngàn người hầu đi theo, nàng gọi: “Đâu rồi các chàng ra lệnh mọi người làm thiện và cấm mọi người làm tội lỗi ?””([7]) Đây là tin mừng cho những ai đã bỏ công vì tôn giáo.

    Còn chị em phụ nữ Muslim đừng vì Hadith này mà buồn bã, chị em hãy biết rằng tuy trinh nữ của thiên đàng đẹp lộng lẫy như thế nhưng vẫn không sao sánh được sắc đẹp của chị em phụ nữ được vào thiên đàng, do chị em đã hành lễ Salah và nhịn chay, với tất cả sắc đẹp của trinh nữ thiên đàng có được mà chị em đã nghe thì ở chị em sắc đẹp đó sẽ sắc sảo hơn, tuyệt vời hơn, quyến rủ hơn. Có lần ông A’to Al-Sulami ﷺ‬ nói với ông Maalik bin Dinaar ﷺ‬: “Này hỡi Abu Yahya, ông hãy kể cho chúng tôi nghe về thiên đàng.” Ông Maalik ﷺ‬ nói:

    ((يَا عَطَاءَ إِنَّ فِي الْجَنَّةِ حَوْرَا يَتَبَاهِي بَهَا أَهْلُ الْجَنَّةِ مِنْ حُسْنِهَا لَوْلَا أَنَّ اللهَ كَتَبَ عَلَى أَهْلِ الْجَنَّةِ أَنْ لَا يَمُوْتُوْا لَمَاتُوْا عَنْ آخِرِهِمْ مِنْ حُسْنِهَا))

    “Này A’to, trong thiên đàng có những nàng trinh nữ được dân cư thiên đàng khoe với nhau về sắc đẹp của các nàng, giá như Allah đã không ấn định dân cư thiên đàng sống bất tử là tất cả họ đã chết không còn ai sống được do sắc đẹp của trinh nữ.” Nghe được lời này làm ông A’to buồn bã đến bốn mươi năm.([8])

    Ông Yazeed bin Raqqaashi ﷺ‬ nói: “Tôi nghe được thông tin là trong thiên đàng có một nguồn ánh sáng chiếu khắp mọi nơi trong thiên đàng.” Mọi người hỏi ông: “Đó là ánh sáng gì ?” ông đáp: “Là ánh sáng của trinh nữ đang khoe sắc với chồng nàng.” Ông Yazeed ﷺ‬ nói: “Lúc đó có một người đàn ông ngồi ở góc Masjid đã té ngửa mà thở hắt vài tiếng nặng nề rồi tắt thở.”

    Tuy với bao hưởng thụ vô giới hạn ở thiên đàng mà dân cư thiên đàng đã hưởng vẫn chưa làm Allah hài lòng nên Ngài ban cho thêm cho họ, đó là được ngắm nhìn sắc diện của Ngài, được thỏa chí nhìn gương mặt hồng phúc của Ngài, còn Allah sẽ hiện rõ trước mặt họ giống như mặt trời của ban ngày và mặt trăng của đêm trăng rằm trên bầu trời không mây như được ghi chép trong các bộ Al-Soheeh, trong các bộ Al-Sunan và trong các bộ Al-Musnad, từ ông Jareer t, ông Suhaib t, ông Anas t, ông Abu Hurairah t, ông Abu Musa t và ông Abu Sa-e’d t, họ đồng nói:

    ((فَأَسْتَمِعْ يَوْماً يُنَادِي الْمُنَادِي: يَا أَهْلَ الْجَنَّةِ إِنَّ رَبَّكُمْ تَعَالَى يَسْتَزِيْرَكُمْ فَحَيَّا عَلَى زِيَارَتِهِ، فَيَقُوْلُوْنَ: سَمْعاً وَطَاعَةً وَيَنْهَضُوْنَ إِلَى الزِّيَارَةِ مُبَادِرِيْنَ فَإِذَا بِالنَّجَابِ قَدْ أُعِدَّتْ لَهُمْ فَيَسْتَوُوْنَ عَلَى ظُهُوْرِهَا مُسْرِعِيْنَ حَتَّى إِذَا أَتَوْا إِلَى الْوَادِي الْأَفْيَحُ الَّذِي جُعِلَ لَهُمْ مَوْعِداً وَجُمِعُوْا هُنَاكَ فَلَمْ يُغَادِرْ الدَّاعِي مِنْهُمْ أَحَداً))

    “Hãy lắng nghe vào một ngày có người réo gọi: Hỡi dân cư thiên đàng, quả thật, Thượng Đế của các ngươi – Đấng Tối Cao – mời các ngươi đến thăm viếng Ngài, các ngươi hãy chuẩn cho cuộc thăm viếng đó. Mọi người đáp: Xin nghe và tuân lệnh. Lập tức dân cư thiên đàng lật đật đứng dậy chuẩn bị nhanh nhẹn đi trình diện, khi mọi người tập trung đến thung lũng bao la rộng lớn vô cùng và tất cả dân cư thiên đàng đều tập trung đầy đủ không ai vắng mặt.”

    ((أَمَرَ الرَّبُّ تَبَارَكَ وَتَعَالَى بِكُرْسِيِّهِ فَنُصِبَ هُنَاكَ ثُمَّ نُصِبَتْ لَهُمْ مَنَابِرٌ مِنْ نُوْرٍ، وَمَنَابِرٌ مِنْ لُؤْلُؤٍ، وَمَنَابِرٌ مِنْ زَبْرَجَدٍ، وَمَنَابِرٌ مِنَ ذَهَبٍ، وَمَنَابِرٌ مِنْ فِضَّةٍ وَجَلَسَ أَدْنَاهُمْ وَحَاشَاهُمْ أَنْ يَكُوْنَ فِيْهِمْ دَنِي، جَلَسَ أَدْنَاهُمْ عَلَى كُثْبَانِ الْمِسْكِ مَا يَرَوْنَ أَنْ أَصْحَابَ الْكَرَاسِيِّ فَوْقَهُمْ فِي الْعَطَايَا، حَتَّى إِذَا أَسْتَقَرَّتْ بِهِمْ مَجَالِسُهُمْ، وَأَطْمَئَنَّتْ بِهِمْ أَمَاكِنُهُمْ))

    “Thượng Đế - Đấng Hồng Phúc & Tối Cao – bảo mang ngai vương của Ngài đến và tất cả mỗi người đều đã được chuẩn bị sẵn cho chổ ngồi trên bệ cao được làm bằng ánh sáng, bằng ngọc trai, bằng cẩm thạch, bằng vàng, bằng bạc, người có địa vị thấp nhất trong họ được ngồi trên đồi cát thơm mùi xạ hương họ nhìn thấy các dân cư khác được hậu đãi hơn mình ở bên trên, đến khi tất cả mỗi người đều được ngồi đúng vào vị trí và đã đềm tĩnh.”

    ((نَادَى مُنَادٍ: يَا أَهْلَ الْجَنَّةِ، إِنَّ لَكُمْ عِنْدَ اللَّهِ مَوْعِدًا يُرِيدُ أَنْ يُنْجِزَكُمُوهُ، فَيَقُولُونَ: وَمَا هُوَ؟ أَلَمْ يُبَيِّضْ وُجُوهَنَا، وَيُثَقِّلْ مَوَازِينَنَا، وَيُدْخِلَنَا الْجَنَّةَ، وَيُزَحْزِحَنَا عَنِ النَّارِ، فَبَيْنَمَا هُمْ كَذَلِكَ إِذْ سَطَعَ لَهُمْ نُوْرٌ، أَشْرَقَتْ لَهُمُ الْجَنَّةَ، فَرَفَعُوا رُؤُوْسَهُمْ فَإِذَا الْجَبَّارُ جَلَّا جَلَالُهُ، وَتَقَدَّسَتْ أَسْمَائُهُ، قَدْ أَشْرَقَ عَلَيْهِمْ مِنْ فَوْقِهِمْ))

    “Có lời gọi: Hỡi dân cư của thiên đàng, Allah đã có một giao ước với các ngươi, nay Ngài muốn thực hiện nó. Mọi người đồng loại hỏi: Đó là điều ước gì ? Chẳng phải Ngài đã tô sáng gương mặt của chúng tôi, đã gia tăng bàn cân công đức cho chúng tôi, đã cho chúng tôi vào thiên đàng, đã cứu vớt chúng tôi khỏi hỏa ngục rồi hay sao! Bổng lúc đó có một nguồn sáng ở trên đầu họ xuất hiện bao trùm lấy thiên đàng, mọi người liền ngẩn đầu lên xem thì Đấng Vương Quyền – Hùng Mạnh Vinh Quang, với các Đại Danh trong sáng – hiện ra bên trên họ được bao quanh bởi ánh sáng.”

    ((وَقَالَ: يَا أَهْلَ الْجَنَّة سَلَامٌ عَلَيْكُمْ فَلَا تَرُدُّ هَذِهِ التَّحِيَّةَ بِأَحْسَنٍ مِنْ قَوْلِهِمْ: اللهم أَنْتَ السَّلَامُ وَمِنْكَ السَّلَامُ تَبَارَكْتَ يَا ذَا الْجَلَالِ وَالْإِكْرَامِ فَيَتَجَلَّى لَهُمْ الرَّبُ تَبَارَكَ وَتَعَالَى يَضْحِكُ إِلَيْهِمْ))

    “Ngài gọi: Hỡi dân cư của thiên đàng, Salam A’laikum (cầu xin bình an cho các ngươi). Dân cư thiên đàng dùng lời lẽ tốt đẹp nhất mà đáp lại, họ nói: Lạy Allah, chính Ngài là Đấng Bình An, sự bình an là đến từ Ngài, Đấng Hồng Phúc, hỡi Đấng Hiển Vinh và Độ Lượng. Thế là Thượng Đế của họ - Đấng Hồng Phúc & Tối Cao – cười với họ.”

    ((وَيَقُوْلُ: يَا أَهْلَ الْجَنَّةِ وَيَكُوْنُ أَوَّلَ مَا يَسْمِعُوْنَ مِنْهُ تَعَالَى: أَيْنَ عِبَادِي الَّذِيْنَ أَطَاعُوْنِي بِالْغَيْبِ وَلَمْ يَرَوْنِي ؟ هَذَا يَوْمُ الْمَزِيْدِ سَلُوْنِي فَهَذَا يَوْمُ الْمَزِيْدِ. فَيَجْتَمِعُوْنَ عَلَى كَلِمَةٍ وَاحِدَةٍ: أَنْ قَدْ رَضِيْنَا فَأَرْضَا عَنَّا))

    “Ngài gọi: Hỡi dân cư của thiên đàng, với lời đầu tiên thị dân nơi đó nghe được là: Đâu rồi đám nô lệ của TA, những người tuân lệnh TA bằng điều vô hình trong khi vẫn chưa thấy mặt TA? Hôm nay là ngày được ban thêm, các ngươi hãy yêu cầu đi, chính hôm nay là ngày được gia tăng thêm. Tất cả dân cư đồng loạt đáp: Quả thật, bầy tôi đều đã thỏa mãn, xin Ngài hãy hài lòng về đám bầy tôi.”

    ((فَيَقُوْلُ: لَوْ لَمْ أَرْضَا عَنْكُمْ لَمْ أُسْكِنُكُمْ جَنَّتِي، سَلُونِي فَهَذَا يَوْمُ الْمَزِيْدُ. فَيَجْتَمِعُوْنَ عَلَى كَلِمَةٍ وَاحِدَةٍ: أَنْ رَبَّنَا أَرِنَا وَجْهَكَ نَنْظُرُ إِلَيْهِ، فَيَكْشُفُ لَهُمْ الرَّبُّ جَلَّا جَلَالُهُ الْحُجَبَ وَيَتَجَلَّى لَهُمْ فَيَغْشَاهُمْ مِنْ نُوْرِهِ مَا لَمْ أَنَّهُ تَعَالَى قَدْ قَضَى أَنْ لَا يَحْتَرِقُوا لَحْتَرَقُوا))

    “Ngài đáp: Giá như TA không hài lòng về các ngươi là TA đã không cho các ngươi cư trú trong thiên đàng của TA rồi, các ngươi hãy yêu cầu đi, chính hôm nay là ngày được gia tăng thêm. Mọi người đồng loạt đáp: Lạy Thượng Đế của bầy tôi, xin hãy cho bầy tôi được ngắm nhìn gương mặt của Ngài. Thượng Đế họ - Đấng Hiển Vinh - liền vén bức màn ánh sáng mà xuất hiện cho họ xem, giá như Allah đã không ấn định mọi người không bị ánh sáng đó thiêu rụi là tất cả họ đã bị ánh sáng đó thiêu họ cháy rụi.”

    ((فَلَا يَبْقَى فِي ذَلِكَ الْمَجْلِسِ أَحَداً إِلَّا حَاضِرَهُ اللهُ تَعَالَى مُحَاضَرَةً وَنَاظَرَهُ مُنَاظَرَةً، حَتَّى أَنَّهُ يَقُوْلُ لَهُ: يَا فُلَانُ أَتَذْكُرُ يَوْماً فَعَلْتَ كَذَا وَكَذَا يُذَكِّرُهُ بِبَعْضِ غَدَرَاتِهِ فِي الدُّنْيَا، فَيَقُوْلُ: يَا رَبِّي أَلَمْ تَغْفِرْ لِي ؟ فَيَقُوْلُ: لَوْ لَمْ أَغْفِرْ لَكَ لَمَا بَلَغْتَ مَنْزِلَتَكَ هَذِهِ))

    “Rồi Allah lần lượt nói chuyện với từng người một, không sót một ai trong thị dân thiên đàng, đến khi Allah gọi: Này người kia, ngươi còn nhớ vào ngày đó ngươi đã làm như vậy, như vậy... bắt đầu Allah kể về tội lỗi của y ở trần gian. Y thưa, lạy Thượng Đế của bề tôi, chẳng lẽ Ngài vẫn chưa tha thứ cho bề tôi hay sao? Ngài đáp: Giá như TA đã chưa tha thứ cho ngươi thì làm sao ngươi đạt được địa vị hiện tại như thế này.”

    ((فَيَا لَذَّةَ الْأَسْمَاعِ بِتِلْكَ الْمُحَاضَرَةِ. وَيَا لَذَّةَ الْأَنْظَارِ بِتِلْكَ الْمُنَاظَرَةِ. وَيَا قُرَّةَ عُيُوْنِ الْأَبْرَارِ فِي الدَّارِ الْآخِرَةِ. وَيَا ذُلَّةَ الرَّاجِعِيْنَ بِالصَّفْقَةِ الْخَاسِرَةِ.))

    “Ôi thật diễm phúc cho những ai đã nghe được lời trò chuyện đó, diễm phúc cho những ai có mặt trong cuộc tao ngộ đó, diễm phúc cho những con mắt ngắm đã được ngắm nhìn lạc thú trong ngày vĩ đại đó, Allah phán:

    ﴿وُجُوهٞ يَوۡمَئِذٖ نَّاضِرَةٌ ٢٢ إِلَىٰ رَبِّهَا نَاظِرَةٞ ٢٣﴾ القيامة: 22 - 23

    {Ngày hôm đó, sẽ có những gương mặt sáng ngời * Nhìn ngắm Thượng Đế của họ trong niềm vui sướng.} Al-Qiyaamah: 22 – 23 (chương 75).”

    Ông Yazeed Al-Qaraashi ﷺ‬ nói với Habeeb Al-A’jmi ﷺ‬: “Tôi không biết được điều gì làm cho người sùng đạo yêu thích, vui vẻ, hạnh phúc hơn việc họ được ngắm nhìn sắc diện của Đấng Vương Quyền.” Nghe xong lời đó làm ông Habeeb té ngất xỉu.

    Tôi có một lời khuyên cho mọi người là để được như vậy thì cần phải phấn đấu, cố gắng nhiều hơn nữa. Lạy Allah, van xin Ngài đừng cấm bầy tôi việc được ngắm nhìn sắc diện của Ngài, cũng đừng xóa đi niềm đam mê trong lòng bề tôi được trình diện Ngài, cũng đừng cho bầy tôi gặp phải bất cứ thử thách nào nữa ở trần gian, trong cõi mộ và cả ngày sau.

    Imam Muslim ghi lại từ Abu Sa-e’d t dẫn lời Rasul :

    ((إِنَّ أَهْلَ الْجَنَّةِ لَيَتَرَاءَوْنَ أَهْلَ الْغُرَفَ مِنْ فَوْقِهِمْ كَمَا تَتَرَاءَوْنَ الْكَوْكَبَ الدُّرِّىَّ فِى السَّمَاءِ))

    “Quả thật, thị dân thiên đàng nhìn thấy được những dân cư của những căn phòng ở bên trên mình giống như các ngươi nhìn thấy được các vì sao đang lấp lánh trên trời.” Mọi người nói: Thưa Rasul của Allah, đó là địa vị của giới Nabi mà không ai có thể đạt được phải không ? Người đáp:

    ((بَلَى، وَالَّذِى نَفْسِى بِيَدِهِ رِجَالٌ آمَنُوا بِاللَّهِ وَصَدَّقُوا الْمُرْسَلِينَ))

    “Không phải thế đâu, Ta xin thề trước Đấng nắm lấy linh hồn Ta trong tay Ngài, đó là những người đã tin tưởng Allah và thật lòng với sứ mạng của giới Rasul.” Alalh phán:

    ﴿لَٰكِنِ ٱلَّذِينَ ٱتَّقَوۡاْ رَبَّهُمۡ لَهُمۡ غُرَفٞ مِّن فَوۡقِهَا غُرَفٞ مَّبۡنِيَّةٞ تَجۡرِي مِن تَحۡتِهَا ٱلۡأَنۡهَٰرُۖ وَعۡدَ ٱللَّهِ لَا يُخۡلِفُ ٱللَّهُ ٱلۡمِيعَادَ ٢٠﴾ الزمر: 20

    {Nhưng đối với ai hết lòng kính sợ Thượng Đế họ thì sẽ được cư ngụ trong những căn phòng chất chồng lên những căn phòng khác mà bên dưới có các con sông chảy. Đó là lời giao ước mà Allah đã hứa, chắc chắn rằng Allah sẽ không thất hứa.} Al-Zumar: 20 (chương 39)

    - Phần năm: Con đường hướng đến thiên đàng.

    Ông Abdullah bin Salam t kể: Lúc Rasul đến Madinah thì mọi người kéo nhau đến gặp Người và tôi trong số họ, lần đầu tiên gặp Người tôi đã khẳng định rằng đây quả không phải là người nói dối, người lường gạt thiên hạ và lời đầu tiên tôi nghe được từ Người là:

    ((أَيُّهَا النَّاسُ، أَفْشُوا السَّلاَمَ وَأَطْعِمُوا الطَّعَامَ وَصَلُّوا بِاللَّيْلِ وَالنَّاسُ نِيَامٌ تَدْخُلُونَ الْجَنَّةَ بِسَلاَمٍ))

    “Này hỡi mọi người, hãy phổ biến lời Salam([9]), xuất thức ăn([10]) và hành lễ Salah (Sunnah) trong đêm lúc mọi người say ngủ sẽ được vào thiên đàng bằng sự bình an.”([11])

    Ông Mu-a'z bin Jabal t kể, tôi nói: Thưa Rasul của Allah! Hãy báo cho tôi biết việc làm nào (khi làm nó) tôi sẽ được vào thiên đàng và kéo tôi ra xa khỏi hỏa ngục. Nabi đáp:

    ((لَقَدْ سَأَلْتَ عَنْ عَظِيمٍ وَإِنَّهُ لَيَسِيرٌ عَلَى مَنْ يَسَّرَهُ اللهُ عَلَيْهِ: تَعْبُدُ اللهَ وَلَا تُشْرِكُ بِهِ شَيْئًا، وَتُقِيمُ الصَّلَاةَ الْمَكْتُوبَةَ، وَتُؤْتِي الزَّكَاةَ الْمَفْرُوضَةَ، وَتَصُومُ رَمَضَانَ، وَتَحُجُّ الْبَيْتَ))

    “Anh đã hỏi đến điều rất vĩ đại, tuy đó là điều vĩ đại nhưng rất dễ dàng đối với ai được Allah ban cho sự dễ dàng đó: Là anh tôn thờ Allah và chớ phạm tội Shirk với Ngài, dâng lễ Salah, xuất Zakat bắt buộc, nhịn chay tháng Ramadan và hành hương Hajj tại ngôi đền Ka'bah.” Người nói tiếp:

    ((أَلَا أَدُلُّكَ عَلَى أَبْوَابِ الْخَيْرِ: الصَّوْمُ جُنَّةٌ، وَالصَّدَقَةُ تُطْفِئُ الْخَطِيئَةَ كَمَا يُطْفِئُ الْمَاءُ النَّارَ، وَصَلَاةُ الرَّجُلِ فِي جَوْفِ اللَّيْلِ))

    “Để Ta chỉ anh những ngưỡng cửa tốt đẹp khác: Nhịn chay là vách chắn, sự bố thí sẽ xóa đi tội lỗi giống như nước dập tắt lửa vậy và đứng dâng lễ Salah vào lúc khuya.” Rồi Người đọc:

    ﴿تَتَجَافَىٰ جُنُوبُهُمۡ عَنِ ٱلۡمَضَاجِعِ يَدۡعُونَ رَبَّهُمۡ خَوۡفٗا وَطَمَعٗا وَمِمَّا رَزَقۡنَٰهُمۡ يُنفِقُونَ ١٦ فَلَا تَعۡلَمُ نَفۡسٞ مَّآ أُخۡفِيَ لَهُم مِّن قُرَّةِ أَعۡيُنٖ جَزَآءَۢ بِمَا كَانُواْ يَعۡمَلُونَ ١٧﴾ السجدة: 16 - 17

    {Họ rời khỏi giường ngủ (để) cầu nguyện Thượng Đế chúng bằng tâm trạng vừa lo sợ (hành phạt) vừa hy vọng (nơi lòng khoan dung của Ngài) và chi dùng tài sản mà TA đã cung cấp cho chúng để làm việc thiện * Không có một người nào biết được nỗi vui sướng đã được giấu kín dùng làm phần thưởng cho họ về những việc thiện mà họ đã từng làm (trên thế gian).} Al-Sajdah: 16 – 17 (chương 32). Sau đó Nabi nói tiếp:

    ((أَلَا أُخْبِرُكَ بِرَأْسِ الْأَمْرِ وَعَمُودِهِ وَذُرْوَةِ سَنَامِهِ ؟))

    “Chẳng lẽ, anh không muốn tôi cho biết đầu não của mọi việc, trụ cột cùng với đỉnh cao của nó hay sao ?” Tôi nói: muốn, thưa Rasul của Allah. Nabi tiếp:

    ((رَأْسُ الْأَمْرِ الْإِسْلَامُ، وَعَمُودُهُ الصَّلَاةُ، وَذِرْوَةُ سَنَامِهِ الْجِهَادُ))

    “Đầu não của sự việc là Islam, trụ cột của nó là lễ Salah và đỉnh cao của nó là Jihaad (thánh chiến).” Rồi Người nói tiếp: ((أَلَا أُخْبِرُكَ بِمِلَاكِ ذَلِكَ كُلِّهِ ؟)) “Anh có muốn Ta báo cho biết điều gì khống chế tất cả mọi điều không ?” Tôi đáp: Muốn, thưa Rasul. Rồi Người cầm cái lưỡi của mình rồi nói:((كُفَّ عَلَيْكَ هَذَا)) “Hãy kềm chế cái này.” Tôi nói: Thưa Nabi của Allah! Chẳng lẽ chúng ta sẽ bị thanh toán về những gì mình nó à? Nabi đáp:

    ((ثَكِلَتْكَ أُمُّكَ يَا مُعَاذُ. وَهَلْ يَكُبُّ النَّاسَ عَلَى وُجُوهِهِمْ)) أَوْ قَالَ ((عَلَى مَنَاخِرِهِمْ إِلَّا حَصَائِدُ أَلْسِنَتِهِمْ))

    “Phải như thế thôi, Mu-a'd à. Chẳng phải, mặt hoặc gò má của mọi người bị nướng trên lửa là hậu quả do cái lưỡi của họ hay sao ?”([12])

    Thân hữu Muslim, đó là con đường đi dẫn đến thiên đàng nhưng trên đường lại có rất nhiều chông gai, rất nhiều gian truân, và thiên đàng chỉ đạt được bằng sự kềm hãm và ép buộc, còn hỏa ngục sẽ bị sa vào bởi đam mê và sở thích như Allah phán:

    ﴿زُيِّنَ لِلنَّاسِ حُبُّ ٱلشَّهَوَٰتِ مِنَ ٱلنِّسَآءِ وَٱلۡبَنِينَ وَٱلۡقَنَٰطِيرِ ٱلۡمُقَنطَرَةِ مِنَ ٱلذَّهَبِ وَٱلۡفِضَّةِ وَٱلۡخَيۡلِ ٱلۡمُسَوَّمَةِ وَٱلۡأَنۡعَٰمِ وَٱلۡحَرۡثِۗ ذَٰلِكَ مَتَٰعُ ٱلۡحَيَوٰةِ ٱلدُّنۡيَاۖ وَٱللَّهُ عِندَهُۥ حُسۡنُ ٱلۡمَ‍َٔابِ ١٤﴾ آل عمران: 14

    {Thiên hạ thường đam mê những thú vui từ phụ nữ, con cái, kho tàng vàng bạc chất đống, giống ngựa tốt, gia súc, và đất đai trồng trọt mầu mỡ, trong khi đó chỉ là sự hưởng thụ của đời sống trần tục này còn Allah thì lại có một nơi cư ngụ tốt đẹp.} A’li Imraan: 14 (Chương 3).

    Vậy với bao chông gai và thử thách đó, tín đồ Muslim có vượt qua được không? Câu trả lời là được, nếu như họ biết được cách giúp mình vượt qua, Allah dạy:

    ﴿۞ قُلۡ أَؤُنَبِّئُكُم بِخَيۡرٖ مِّن ذَٰلِكُمۡۖ لِلَّذِينَ ٱتَّقَوۡاْ عِندَ رَبِّهِمۡ جَنَّٰتٞ تَجۡرِي مِن تَحۡتِهَا ٱلۡأَنۡهَٰرُ خَٰلِدِينَ فِيهَا وَأَزۡوَٰجٞ مُّطَهَّرَةٞ وَرِضۡوَٰنٞ مِّنَ ٱللَّهِۗ وَٱللَّهُ بَصِيرُۢ بِٱلۡعِبَادِ ١٥﴾ آل عمران: 15

    {(Hỡi Muhammad) hãy hỏi chúng: “Các ngươi có muốn Ta chỉ cho các ngươi điều tốt đẹp hơn mọi thứ các ngươi yêu thích không. Đối với ai hết lòng kính sợ Thượng Đế sẽ được cư ngụ mãi mãi trong các ngôi vườn thiên đàng, bên dưới có các dòng sông chảy, các vợ của họ luôn trinh tiết và sạch sẽ (không kinh nguyệt) và họ đạt được sự hài lòng của Allah. Và Allah luôn thấu suốt thiên hạ.”} A’li Imraan: 15 (Chương 3).

    Vậy những người đạt được địa vị vinh quang đó là ai vậy? Câu trả lời: Họ là những người đã cầu xin rằng:

    ﴿ٱلَّذِينَ يَقُولُونَ رَبَّنَآ إِنَّنَآ ءَامَنَّا فَٱغۡفِرۡ لَنَا ذُنُوبَنَا وَقِنَا عَذَابَ ٱلنَّارِ ١٦﴾ آل عمران : 16

    {Họ là những ai đã cầu nguyện: “Lạy Thượng Đế của bầy tôi, quả thật bầy tôi đã tin tưởng nơi Ngài, xin Ngài hãy tha thứ mọi tội lỗi cho bầy tôi và xin hãy bảo vệ bầy tôi tránh xa hỏa ngục.”} A’li Imraan: 16 (Chương 3),

    Và họ đã làm gì sau khi đã cầu xin như vậy? Câu trả lời: Họ đã:

    ﴿ٱلصَّٰبِرِينَ وَٱلصَّٰدِقِينَ وَٱلۡقَٰنِتِينَ وَٱلۡمُنفِقِينَ وَٱلۡمُسۡتَغۡفِرِينَ بِٱلۡأَسۡحَارِ ١٧﴾ آل عمران : 17

    {(Với lời cầu xin đó mà họ luôn là) người kiên nhẫn chịu đựng mọi bất trắc, luôn chân thật trong lời nói và hành động, luôn kềm mình kiên định trong đức tin, luôn dùng đồng tiền của mình mà bố thí và luôn miệng cầu xin Allah tha thứ từ rất tinh mơ.} A’li Imraan: 17 (Chương 3).

    Và Nabi cũng đã từng chỉ điểm con đường chiến thắng thiên đàng, Người nói:

    ((إِنَّ الصِّدْقَ يَهْدِي إِلَى البِرِّ، وَإِنَّ البِرَّ يَهْدِي إِلَى الجَنَّةِ، وَإِنَّ الرَّجُلَ لَيَصْدُقُ حَتَّى يُكْتَبَ عِنْدَ اللهِ صِدِّيقاً. وَإِنَّ الكَذِبَ يَهْدِي إِلَى الفُجُورِ، وَإِنَّ الفُجُورَ يَهْدِي إِلَى النَّارِ، وَإِنَّ الرَّجُلَ لَيَكْذِبُ حَتَّى يُكْتَبَ عِنْدَ اللهِ كَذَّاباً))

    “Quả thật, bản tính thật thà sẽ biến con người trở thành người nhân đức và bản tính nhân đức sẽ dẫn lối vào thiên đàng. Đối với một người luôn thật thà mọi nơi, mọi lúc sẽ được Allah ký cho y quyển sổ là người Siddeeq (tức người luôn thành thật). Và ngược lại bản tính dối trá sẽ làm con người trở thành hư đốn và bản tính hư đốn sẽ bị đẩy sa vào hỏa ngục. Đối với một người luôn nói dối mọi nơi, mọi lúc sẽ bị Allah ký cho quyển sổ chứng nhận y là kẻ dối trá.”([13])

    Một khi tín đồ Muslim ngoan đạo biết được giá trị thật sự của ngày sau thì họ sẵn sàng đầu tư để đạt được địa vị đó, như được truyền lại từ Abu Sa-e’d Al-Khudri t dẫn lời Rasul :

    ((إِنَّ اللَّهَ يَقُولُ لِأَهْلِ الْجَنَّةِ: يَا أَهْلَ الْجَنَّةِ. يَقُولُونَ: لَبَّيْكَ رَبَّنَا وَسَعْدَيْكَ. فَيَقُولُ: هَلْ رَضِيتُمْ؟ فَيَقُولُونَ: وَمَا لَنَا لاَ نَرْضَى وَقَدْ أَعْطَيْتَنَا مَا لَمْ تُعْطِ أَحَدًا مِنْ خَلْقِكَ. فَيَقُولُ: أَنَا أُعْطِيكُمْ أَفْضَلَ مِنْ ذَلِكَ. قَالُوا: يَا رَبَّنَا وَأَىُّ شَىْءٍ أَفْضَلُ مِنْ ذَلِكَ؟ فَيَقُولُ: أُحِلُّ عَلَيْكُمْ رِضْوَانِي فَلاَ أَسْخَطُ عَلَيْكُمْ بَعْدَهُ أَبَدًا))

    “Allah gọi dân cư thiên đàng: “Này hỡi dân cư thiên đàng.” Dân cư thiên đàng đáp: “Bầy tôi xin tuân lệnh lắng nghe đây.” Allah hỏi: “Các ngươi có hài lòng không?” Dân cư thiên đàng đáp: “Làm sao bầy tôi lại không hài lòng trong khi Ngài đã ban cho bầy tôi mọi thứ mà Ngài chưa từng ban cho ai như thế trong tạo vật của Ngài.” Allah bảo: “Nhưng TA vẫn phải ban cho các ngươi thứ khác tốt đẹp hơn nhiều.” Dân cư thiên đàng: “Còn điều gì tốt đep hơn nữa, thưa Thượng Đế của bầy tôi.” Allah bảo: “TA sẽ cho các ngươi sự hài lòng của TA, nên TA sẽ không giận dữ các ngươi mãi mãi.””([14]) Xin chúc mừng cho những ai có mặt trong trong cuộc hội ngộ diễm phúc đó.

    Khẩn cầu Allah Đấng Rộng Lượng, Đấng Quảng Đại, Đấng Thương Xót, xin thu nhận bề tôi vào đám nô lệ ngoan đạo của Ngài, xin bảo vệ bề tôi và họ được bình an ở trần gian, trong cõi mộ và trong ngày phán xử cuối cùng. Van xin Ngài bảo vệ bề tôi và họ được bình an tránh xa hỏa ngục và xin Ngài mở lòng thương xót mà thu nhận bề tôi và họ vào thiên đàng vĩnh cữu của Ngài. Quả thật, Ngài hằng nghe, hằng thấy lời khẩn cầu của bề tôi.

    Sheikh Khaalid bin Muhammad Al-Raashid

    ([1]) Hadith do Ibnu Maajah ghi.

    ([2]) Hadith do Al-Bukhari ghi.

    ([3]) Ý nghĩa: “Vinh quang thay Allah” Người trong thiên đàng khi gặp được con chim và họ muốn ăn thì chỉ cần nói câu nói này là họ được mặc sức hưởng thụ. (Trích từ Tafseer Ibnu Katheer).

    ([4]) Hadith do Al-Bukhari ghi.

    ([5]) Hadith do Muslim ghi.

    ([6]) Hadith do Al-Bukhari ghi.

    ([7]) Tham khảo trong ﷻ‬’mdah Al-Qaari phân tích bộ Soheeh Al-Bukhari (21/194).

    ([8]) Trích từ sách Hulliyah Al-Awliyah số (6/221).

    ([9]) Nghĩa là luôn là người bắt đầu chào Salam với mọi người dù đó là người Muslim quên biết hay là người Muslim xa lạ.

    ([10]) Nghĩa là nuôi ăn người nghèo, trẻ mồ côi.

    ([11]) Hadith do Al-Tirmizhi và Ibnu Maajah ghi.

    ([12]) Hadith do Al-Tirmizi số (2616), Ibnu Maajah ghi số (3973), Imam Ahmad ghi trong bộ Musnad (5/231), Musnad Al-Ansaar từ Mu-az bin Jabal số (22366) và Al-Nasa-i ghi số (11394).

    ([13]) Hadith do Al-Bukhary và Muslim ghi lại.

    ([14]) Hadith do Al-Bukhary và Muslim ghi lại.