×
Về Con Người - Người Hạnh Phúc & Người Khốn Khổ -: Allah đã chia con người ra hai loại người hạnh phúc và bất hạnh. Trong Qur’an Allah đã kể rất nhiều hình ảnh của hai loại người này thành từng câu chuyện mong rằng đó là bài học cho con tim còn đập và cho khối óc còn minh mẫn.

    Về Những Câu Chuyện Người Hạnh Phúc & Người Khốn Khổ

    ] Tiếng Việt – Vietnamese – فيتنامي [

    Naasir bin Ibrahim Al-Rameeh

    Dịch thuật: Abu Hisaan Ibnu Ysa

    2012 - 1434

    من قصص السعداء والأشقياء

    « باللغة الفيتنامية »

    ناصر بن إبراهيم الرميح

    ترجمة: محمد زين بن عيسى

    2012 - 1434

    ﭑ ﭒ ﭓ ﭔ

    Nhân danh Allah,

    Đấng Rất Mực Độ Lượng, Đấng Rất Mực Khoan Dung

    إِنَّ الْحَمْدَ لِلهِ نَحْمَدُهُ وَنَسْتَعِينُهُ وَنَسْتَغْفِرُهُ وَنَعُوذُ بِاللهِ مِنْ شُرُورِ أَنْفُسِنَا وَمِنْ سَيِّئَاتِ أَعْمَالِنَا، مَنْ يَهْدِهِ اللهُ فَلَا مُضِلَّ لَهُ، وَمَنْ يُضْلِلْ فَلَا هَادِيَ لَهُ، وَأَشْهَدُ أَنْ لَا إِلَـٰهَ إِلَّا اللهُ وَأَشْهَدُ أَنَّ مُحَمَّدًا عَبْدُهُ وَرَسُولُهُ ﴿يَٰٓأَيُّهَا ٱلنَّاسُ ٱتَّقُواْ رَبَّكُمُ ٱلَّذِي خَلَقَكُم مِّن نَّفۡسٖ وَٰحِدَةٖ وَخَلَقَ مِنۡهَا زَوۡجَهَا وَبَثَّ مِنۡهُمَا ٗا كَثِيرٗا وَنِسَآءٗۚ وَٱتَّقُواْ ٱللَّهَ ٱلَّذِي تَسَآءَلُونَ بِهِۦ وَٱلۡأَرۡحَامَۚ إِنَّ ٱللَّهَ كَانَ عَلَيۡكُمۡ رَقِيبٗا ١ ﴾ النساء: ١

    Alhamdulillah, mọi lời ca ngợi và tụng niệm đều kính dâng Allah, bầy tôi xin tạ ơn Ngài, thành tâm cầu xin Ngài giúp đỡ và tha thứ. Cầu xin Allah che chở tránh khỏi mọi điều xấu xuất phát từ bản thân và trong mọi việc làm của bầy tôi. Ai đã được Allah dẫn dắt sẽ không bao giờ lầm lạc và ai đã bị Ngài bỏ mặc sẽ không bao giờ tìm được đâu là chân lý. Tôi tuyên thệ không có Thượng Đế nào xứng đáng được thờ phụng mà chỉ có Allah duy nhất không có cộng tác hay đối tác cùng Ngài và xin chứng nhận Muhammad là nô lệ, là Thiên Sứ, là Rasul của Ngài {Hỡi nhân loại! Hãy kính sợ Thượng Đế của các ngươi, Đấng đã tạo hóa ra các ngươi từ một người (là Adam) và từ (Adam) Ngài đã tạo ra người vợ (là Hawwa). Rồi từ (Adam và Hawwa) Ngài đã trải ra khắp thiên hạ rất nhiều đàn ông và đàn bà, vì vậy hãy kính sợ Allah và chớ đoạn tuyệt quan hệ dòng tộc. Quả thực, Allah là Đấng giám sát mọi (lời nói và hành động) của các ngươi.} Al-Nisa: 1 (chương 4), Amma Ba’d:

    Quả thật, nếu chúng ta bỏ thời gian ra suy nghĩ chắc chắc sẽ nhận thấy được trong xã hội có hai loại người, người hạnh phúc và người bất hạnh giống như Allah đã liệt kê trong chương Kinh Al-Haaqqah:

    ﴿فَأَمَّا مَنۡ أُوتِيَ كِتَٰبَهُۥ بِيَمِينِهِۦ فَيَقُولُ هَآؤُمُ ٱقۡرَءُواْ كِتَٰبِيَهۡ ١٩ إِنِّي ظَنَنتُ أَنِّي مُلَٰقٍ حِسَابِيَهۡ٢٠ فَهُوَ فِي عِيشَةٖ رَّاضِيَةٖ ٢١ فِي جَنَّةٍ عَالِيَةٖ ٢٢ قُطُوفُهَا دَانِيَةٞ ٢٣ كُلُواْ وَٱشۡرَبُواْ هَنِيٓ‍َٔۢا بِمَآ أَسۡلَفۡتُمۡ فِي ٱلۡأَيَّامِ ٱلۡخَالِيَةِ ٢٤ وَأَمَّا مَنۡ أُوتِيَ كِتَٰبَهُۥ بِشِمَالِهِۦ فَيَقُولُ يَٰلَيۡتَنِي لَمۡ أُوتَ كِتَٰبِيَهۡ ٢٥ وَلَمۡ أَدۡرِ مَا حِسَابِيَهۡ٢٦ يَٰلَيۡتَهَا كَانَتِ ٱلۡقَاضِيَةَ ٢٧ مَآ أَغۡنَىٰ عَنِّي مَالِيَهۡۜ ٢٨ هَلَكَ عَنِّي سُلۡطَٰنِيَهۡ ٢٩ خُذُوهُ فَغُلُّوهُ ٣٠ ثُمَّ ٱلۡجَحِيمَ صَلُّوهُ ٣١ ثُمَّ فِي سِلۡسِلَةٖ ذَرۡعُهَا سَبۡعُونَ ذِرَاعٗا فَٱسۡلُكُوهُ ٣٢ إِنَّهُۥ كَانَ لَا يُؤۡمِنُ بِٱللَّهِ ٱلۡعَظِيمِ ٣٣ وَلَا يَحُضُّ عَلَىٰ طَعَامِ ٱلۡمِسۡكِينِ ٣٤ فَلَيۡسَ لَهُ ٱلۡيَوۡمَ هَٰهُنَا حَمِيمٞ ٣٥ وَلَا طَعَامٌ إِلَّا مِنۡ غِسۡلِينٖ ٣٦ لَّا يَأۡكُلُهُۥٓ إِلَّا ٱلۡخَٰطِ‍ُٔونَ ٣٧﴾ الحاقة: 19 - 37

    {Bởi thế, đối với ai được trao cho quyển sổ của mình bên tay phải thì sẽ reo mừng nói: “Ðây, mọi người hãy đọc quyển sổ của tôi đây. * Tôi nghĩ mình sẽ hội đủ (điều kiện về) việc thanh toán này.” * Bởi thế, y sẽ sống một đời sống hạnh phúc. * Nơi ngôi vườn thiên đàng trên cao. * Cho ra trái từng chùm (thấp và gần) vừa tầm tay hái. * “Hãy ăn và uống thoải mái vì điều (thiện) mà quí vị đã gởi đi trước cho mình vào những ngày đã qua” * Ngược lại, đối với ai được trao quyển sổ của mình bên tay trái thì sẽ than: “Thật khổ thân tôi! Thà đừng giao cho tôi quyển sổ này của tôi! * Thà đừng hay biết gì về việc thanh toán (này) của tôi! * Ôi, thà chết phứt đi cho rồi! * Của cải của tôi chẳng giúp gì được cho tôi. * Quyền hành của tôi cũng đã rời bỏ tôi!” * (Khi đó có lệnh phán): “Hãy túm bắt và trói hắn lại. * Sau đó, hãy nướng hắn trong hỏa ngục. * Hãy xiềng xích hắn bằng dây xích dài bảy mươi cẳng tay([1]) * Y gặp phải hậu quả này là do đã không tin tưởng vào Allah Đấng Chí Đại * Cũng không chịu nuôi ăn người nghèo túng * Thế nên, ngày nay đây y không có lấy đâu ra bạn thân * Và cũng không có thức ăn nào dành cho y ngoại trừ máu mủ hôi tanh từ các vết thương lở loét * Đó là thức ăn dành riêng chiêu đãi những kẻ tội lỗi. ”} Al-Haqqaah: 19 – 37 (chương 69).

    Vì vậy, ai nhận được quyển sổ thanh toán từ phía tay phải là loại người hạnh phúc, và ai nhận quyển sổ thanh toán từ tay trái thì quả là người khốn khổ. Trong bài viết này sẽ liệt kê ra hai hình ảnh của người hạnh phúc và người bất hạnh. Tất cả sẽ được kể bằng câu chuyện bởi câu chuyện có tác động rất lớn đến người đọc và người nghe, giống như Allah đã phán:

    ﴿فَٱقۡصُصِ ٱلۡقَصَصَ لَعَلَّهُمۡ يَتَفَكَّرُونَ ١٧٦﴾ الأعراف: 176

    {(Hỡi Muhammad), hãy kể cho chúng nghe các câu chuyện mai mong rằng chúng biết suy nghĩ} Al-A'raaf: 176 (chương 7).

    Khẩn cầu Đấng Chủ Tể Allah ban nhiều lợi ích cho những ai đọc và nghe.

    + Định nghĩa hạnh phúc:

    Hạnh phúc là niềm vui, sự thỏa mái xuất phát từ đái lòng và không đạt được như thế ngoại trừ ai hết lòng qui phục Allah, chuyên tâm hành đạo tôn thờ Ngài, trong lòng luôn thỏa mãn định mệnh do Allah đặt để dù có trực diện với gian nan, một lòng chuẩn bị cho chuyến trở về trình diện Allah nên thấy được ở y chuyên tâm làm nhiệm vụ của một nô lệ đối với Thượng Đế và tránh xa những điều bị cấm, như Allah đã phán:

    ﴿مَنۡ عَمِلَ صَٰلِحٗا مِّن ذَكَرٍ أَوۡ أُنثَىٰ وَهُوَ مُؤۡمِنٞ فَلَنُحۡيِيَنَّهُۥ حَيَوٰةٗ طَيِّبَةٗۖ وَلَنَجۡزِيَنَّهُمۡ أَجۡرَهُم بِأَحۡسَنِ مَا كَانُواْ يَعۡمَلُونَ ٩٧ ﴾ (سورة النحل: 97)

    {Ai làm việc thiện, dù nam hay nữ, và là một người có đức tin thì chắc chắn TA sẽ cho y sống một đời sống lành mạnh và tốt đẹp, và chắc chắn TA sẽ ban cho họ phần thưởng tuy theo điều tốt nhất mà họ đã làm.} Al-Nahl: 97 (chương 16).

    Cuộc sống lành mạnh và tốt đẹp chính là cuộc sống hạnh phúc, kể cả sống trong nghèo khổ, thậm chí không sở hữu trong tay vật gì đáng giá và không nắm trong tay một quyền hạn nào.

    Tôi không thấy hạnh phúc trong việc kiếm được nhiều tiền

    Nhưng lòng kính sợ Allah mới là hạnh phúc

    Và lòng kính sợ đó tốt nhất trong mọi hành trang

    Và ở nơi Allah có phần thưởng riêng cho người kính sợ

    Khẩn cầu Allah ban cho tôi cùng tất cả cộng đồng Muslim được hạnh phúc ở trần gian và ngày sau.

    dkf

    Phần Một

    Về Những Câu Chuyện Của Người Hạnh Phúc

    Trước tiên xin kể về câu chuyện một bằng hữu của Rasul e mang tên là Julaibeeb. Nếu cho rằng người hạnh phúc phải là người giàu có hoặc có địa vị, có danh tiếng... thì Julaibeeb lại là một người nghèo khó nhưng lại giàu về niềm tin nên ông được Allah xem trọng kể từ khi vào Islam. Xin mời quí vị nghe câu chuyện của ông:

    Imam Ahmad dẫn chuyện rằng: Ông Abu Burzah Al-Aslamy kể: Có một người đàn ông tên là Julaibeeb có nhiệm vụ là làm các trò hề cho phụ nữ cười vui. Thế là tôi nói với vợ mình: Tôi cấm bà cho phép Julaibeeb vào làm trò hề cho bà, nếu không tôi sẽ làm như thế này, thế này. Bà vợ kể: Có một người con gái của thị dân Al-Ansaar đến tuổi có chồng và cha mẹ cô có ý định muốn gả cô cho Nabi e. Sau khi dọ ý Nabi e thì được Người nói: “Ta muốn cưới con gái của ông.”

    - Người đàn ông: Được vậy là quí quá rồi, thật là diễm phúc cho gia đình tôi.

    - Rasul e: “Nhưng không phải cưới cho bản thân Ta.”

    - Người đàn ông: Vậy cho ai?

    - Rasul e: “Cho Julaibeeb.”

    - Người đàn ông: Để tôi về hỏi ý kiến mẹ nó đã.

    Người đàn ông đứng dậy về báo cho vợ: Rasul e hỏi cưới con gái chúng ta.

    - Bà vợ: Thế là quá tốt rồi, còn gì bằng.

    - Người đàn ông: Nhưng Rasul e không phải cưới cho Người.

    - Bà vợ: Vậy cưới cho ai ?

    - Người đàn ông: Cưới cho Julaibeeb.

    - Bà vợ: Julaibeeb là con trai của Người chắc, tôi thề là không gả cho nó.

    Nghe qua lời vợ người đàn ông lật đật đứng dậy định đi báo lại lời vợ cho Rasul e rõ. Bổng cô con gái bước đến hỏi: Ai đã hỏi cưới con mà cha mẹ không gả vậy ? Người mẹ kể hết mọi việc cho cô con gái nghe, cô gái lên tiếng nói: Cha mẹ giám khướt từ lệnh của Rasul e à? Con muốn gặp Rasul e, con tin chắn Người sẽ không gây bất công cho con đâu. Thế là người đàn ông dắt con gái đến gặp Rasul e và nói: Tôi giao quyền cưới gả nó cho Rasul e quyết định. Thế là đám cưới của cô và Julaibeeb được tiến hành.

    Sau đó Julaibeeb cùng xuất trận đánh giặc với Rasul e, sau khi trận chiến kết thúc thì Người hỏi các bằng hữu mình: “Mọi người có mất ai không?” Có mất người này, người này – có lời đáp. Rasul e hỏi tiếp: “Kiểm tra kỷ xem còn mất ai nữa không?” Mọi người đáp: Không, thưa Rasul. Rasul e nói: “Riêng Ta thì bị mất Julaibeeb, mọi người hãy tìm y trong các xác chết xem.” Theo lệnh mọi người chia nhau tìm thì gặp Julaibeeb chết với bảy xác kẻ thù bên cạnh. Mọi người đến báo tin cho Rasul e rằng Julaibeeb đã giết được bảy người và sau đó bị giết. Rasul e vội đi đến ôm đầu Julaibeeb mà nói hai, ba lần câu:

    ((قَتَلَ سَبْعَةً وَقَتَلُوهُ، هَذَا مِنِّي وَأَنَا مِنْهُ))

    “Y đã đánh với bảy người và đã bị giết chết, ngươi là tín đồ của Ta, Ta là Nabi của ngươi.” Rồi đích thân Rasul e đào huyệt chôn cất Julaibeeb.([2])

    Quí đạo hữu thấy không, vị bằng hữu này đã đổi lấy trần gian mà chọn lấy ngày sau, ông đã hiến dâng thể xác mình cho Allah, bởi ông biết được hạnh phúc thật sự là qui phục con đường chính đạo của Allah. Đáp lại hi sinh đó ông đã được Rasul e nói rằng:

    ((هَذَا مِنِّي وَأَنَا مِنْهُ))

    “... ngươi là tín đồ của Ta, Ta là Nabi của ngươi.” Đúng Julaibeeb đã bước trên chỉ đạo, đường lối của Rasul e, trong khi Julaibeeb chỉ là một nô lệ trong số nô lệ của Rasul e nhưng lại được hi sinh vì chính đạo của Allah. Insha Allah ông là cư dân của thiên đàng. Đây mới chính là nguồn hạnh phúc thật sự.

    Câu chuyện thứ 2

    Câu chuyện về vị Sahabah, ông là một trong hai người thông thạo nhất về ý nghĩa Qur’an, là một người có kiến thức và luôn làm theo những gì mình biết. Ông tên là Abdullah bin A’bbaas, là người anh em chú bác ruột với Rasul e, ông đã được Rasul e di huấn rằng:

    ((يَا غُلَامُ إِنِّي أُعَلِّمُكَ كَلِمَاتٍ: احْفَظْ اللهَ يَحْفَظْكَ، احْفَظْ اللهَ تَجِدْهُ تُجَاهَكَ، إِذَا سَأَلْتَ فَاسْأَلْ اللهَ وَإِذَا اسْتَعَنْتَ فَاسْتَعِنْ بِاللهِ وَاعْلَمْ أَنَّ الْأُمَّةَ لَوْ اجْتَمَعَتْ عَلَى أَنْ يَنْفَعُوكَ بِشَيْءٍ لَمْ يَنْفَعُوكَ إِلَّا بِشَيْءٍ قَدْ كَتَبَهُ اللهُ لَكَ، وَلَوْ اجْتَمَعُوا عَلَى أَنْ يَضُرُّوكَ بِشَيْءٍ لَمْ يَضُرُّوكَ إِلَّا بِشَيْءٍ قَدْ كَتَبَهُ اللهُ عَلَيْكَ، رُفِعَتْ الْأَقْلَامُ وَجَفَّتْ الصُّحُفُ))

    “Này cậu bé, Ta dạy cậu một vài điều: Hãy tôn trọng (mệnh lệnh) của Allah sẽ được Ngài bảo vệ cậu, hãy tôn trọng (mệnh lệnh) của Allah, Ngài sẽ luôn ở trước mặt cậu, một khi cậu cầu xin hãy cầu xin Allah, một khi cần cứu giúp hãy cầu cứu Allah, hãy biết rằng nếu toàn thể cộng đồng tập hợp lại hồng giúp cậu việc gì sẽ không giúp được gì ngoại trừ những điều đã được Allah định sẵn cho cậu, còn nếu họ hợp lại âm mưu hại cậu thì sẽ không hại được gì ngoại trừ điều nào đã bị Allah định sẵn cho cậu, một khi viết được nâng lên là mực đã khô.”([3]) Và thực tế ông đã thuộc và thấm nhuần lời di huấn vàng này và ông đã truyền lại cho hậu thế. Xin mời quí đọc giả tìm hiểu về câu chuyện của ông:

    Ông Sa-e’d bin Jubair t([4]) kể: Ông Abdullah bin A’bbaas chết tại Al-Taa-if, lúc đó có một con chim chưa kịp nhìn rõ hình dạng nó là nó đã bay thẳng vào giường ông Abdullah đang nằm nhưng không thấy nó bay ra. Sau khi mọi người chôn cất ông xong thì nghe được một giọng xướng đọc Qur’an nhưng không ai biết được ai là người xướng đọc nó:

    ﴿يَٰٓأَيَّتُهَا ٱلنَّفۡسُ ٱلۡمُطۡمَئِنَّةُ ٢٧ ٱرۡجِعِيٓ إِلَىٰ رَبِّكِ رَاضِيَةٗ مَّرۡضِيَّةٗ ٢٨ فَٱدۡخُلِي فِي عِبَٰدِي ٢٩ وَٱدۡخُلِي جَنَّتِي ٣٠﴾ الفجر: ٢٧ - ٣٠

    {Này hỡi những linh hồn thanh thản! * Hãy trở về với Thượng Đế của các ngươi trong sự hài lòng * Hãy vào cùng với đám bầy tôi đức hạnh của TA * Và hãy đi vào thiên đàng của TA!!!} Al-Fajr: 27 – 30 (chương 89).

    Quí đạo hữu thấy không đối với một người thông thạo Thiên Kinh Qur’an và hết lòng thi hành theo khuôn khổ kiến thức đã biết nên ông đã được Allah cho ông một kết cuộc tốt đẹp vô cùng đó là được xướng đọc Qur’an tại mộ sau khi đã chôn cất.

    dkf

    Câu chuyện thứ 3

    Về thủ lĩnh ﷻ‬’mar bin A’bdul A’zeez

    Quí đạo hữu Muslim, xin gởi đến các bạn câu chuyện của vị thủ lĩnh có cuộc đời giản dị, hòa đồng với mọi người. Ông chỉ xem trọng cuộc sống ngày sau hơn cuộc sống trần gian, ông không cậy quyền ỉ thế mà lấn lướt mọi người, ngược lại ông luôn hết lòng kính sợ Allah bởi ông là người thông thạo giáo lý Islam và thi hành đúng chuẩn mực giáo lý, ông đã rất nhiều lần cầu xin Allah che mắt mọi người lúc ông chết. Xin mời quí đọc giả tìm hiểu câu chuyện của ông:

    Ông Al-Mughirah bị Hakeem kể: Tôi nghe được vợ của ông ﷻ‬’mar kể rằng: Tôi đã rất nhiều lần nghe được ông ﷻ‬’mar cầu xin rằng: “Lạy Thượng Đế, xin hãy che mắt mọi người lúc bề tôi lâm chung cho dù chỉ một giờ.” Một ngày nọ tôi nói với ông: Sau lần nào tôi thức giấc cũng thấy ông thức hết vậy, có lẽ là ông đã được Allah tha thứ rồi. Dứt lời tôi đi ra phía bên nhà thì nghe được ông xướng đọc đoạn Kinh:

    ﴿تِلۡكَ ٱلدَّارُ ٱلۡأٓخِرَةُ نَجۡعَلُهَا لِلَّذِينَ لَا يُرِيدُونَ عُلُوّٗا فِي ٱلۡأَرۡضِ وَلَا فَسَادٗاۚ وَٱلۡعَٰقِبَةُ لِلۡمُتَّقِينَ ٨٣ ﴾ القصص: 83

    {Đó chính là tòa lâu đài cuối cùng mà TA (Allah) dùng ban thưởng cho những ai chẳng màn đến việc tôn vinh bản thân mình hoặc tàn phá trái đất lúc sinh sống ở trần gian. Và thành quả cuối cùng thuộc về nhóm người biết kính sợ (Allah).} Al-Qasas: 83 (chương 28). Cũng với câu Kinh đó mà ông đã trút hơi thở cuối cùng.

    dkf

    Câu chuyện thứ 4

    Về Sheikh Al-Islam, người sùng đạo Abu Al-A’bbaas Ahmad bin Abdul Al-Haleem bin Taimiyah

    Sheikh Al-Islam là người thông thạo giáo lý Islam, là chiến sĩ chiến đấu vì chính nghĩa của Allah bằng nhiều hình thức khác nhau bằng miệng, bằng ngòi bút và bằng kiếm ngoài sa trường. Sheikh luôn kêu gọi mọi người đến với Sunnah và mạnh mẽ phản đối Bid-a’h, ngoài Allah Sheikh không sợ bất cứ thế lực nào khác. Đến khi Sheikh tỏ ra nhiệt quyết phơi bài chân lý Islam đúng thực thì bị nhiều ﷻ‬’lama thời bấy giờ ghét bỏ nên họ đã thiêu dệt chuyện Sheikh muốn tạo ra điều Bid-a’h cho thủ lĩnh Islam nghe. Thế là ông bị bỏ tù nhiều hơn một lần và cũng từng bị cấm dạy học, nhưng không vì thế mà Sheikh quay lưng với việc truyền bá Sunnah. Trong lần bị hảm hại cuối cùng Sheikh đã bị biệt giam trên pháo đài và tuyệt đối cấm viết sách, thuyết giảng và tiếp súc với bút mực. Sheikh đã đáp họ: “Cho dù kẻ thù có đối xử với ta như thế nào thì vườn thiên đàng vẫn ở trong lòng ta, dù có đi đâu thì nó vẫn ở bên ta. Nếu chúng giết ta thì cái chết đó là hi sinh vì chính đạo; nếu trục xuất ta biệt xứ thì đó là cơ hội ta được chu du thiên hạ; nếu biệt giam ta thì đó là cơ hội cho ta được yên tĩnh.” Lời nói của Sheikh là thau nước lạnh tạt vào mặt của kẻ thù làm cho họ không còn đường đối đáp lại Sheikh.

    Kể từ khi Sheikh không được tiếp xúc với bút mực thì Sheikh bắt đầu xướng đọc Qur’an và đã đọc được trọn quyển Qur’an đến tám mươi mốt lần. Trong lần tám mốt khi đến câu Kinh 54 và 55 của chương Al-Qamar:

    ﴿إِنَّ ٱلۡمُتَّقِينَ فِي جَنَّٰتٖ وَنَهَرٖ ٥٤ فِي مَقۡعَدِ صِدۡقٍ عِندَ مَلِيكٖ مُّقۡتَدِرِۢ ٥٥﴾ [القمر: 54 - 55]

    {Quả thật người sùng đạo sẽ được ở nơi những ngôi vườn thiên đàng và dòng sông chảy * Một nơi vĩnh hằng kề cận Đấng Chúa Tể Quyền Năng.} Al-Qamar: 54 - 55 (chương 54). Xướng đọc đến đây thì Sheikh trút hơi thở cuối cùng.

    Tin tức Sheikh qua đời nhanh chóng được lan đi, mọi người liền tập trung chật cứng tại phái đài người khóc, người kể, người tiếc thương, người cầu xin cho Sheikh, lúc khiên thi hài đi hành lễ Salah thì số lượng người tham gia rất đông không thể kiểm soát được chỉ có Allah mới tận tường là bao nhiêu người làm cho tất cả quán bar đều đóng cửa tạm nghỉ trong ngày hôm đó. Đây chính là bằng chứng chứng minh sự thương tiếc của cộng đồng dành cho Sheikh và là dấu hiệu của người có kết quả tốt đẹp([5]).

    dkf

    Câu chuyện thứ 5

    Về người lái xe cứu thương

    Đây là câu chuyện rất kỳ lạ nói về một tài xế lái xe cứu thương có bản tính rất nghiêm nghị, cương trực và lý do làm anh ngày càng nghiêm nghị hơn là do anh trực tiếp tiếp xúc với các tai nạn, có lần chính anh phải thu nhặt từng phần của cơ thể người và anh nói: “Cảnh tưởng này làm không làm tôi phải sợ hãi bởi tôi đã từng làm một tội lỗi tài trời hơn đó là bỏ không hành lễ Salah.” Và câu chuyện của anh như sau:

    Vào một đêm nọ lúc 1 giờ khuya tôi nhận được tin là có một tai nạn giao thông xảy ra ở đường hầm của thủ đô Riyadh. Theo thói quen của tài xế cứu thương là lái xe đến vị trí tai nạn mà chở người về cấp cứu. Đêm đó đồng nghiệp của tôi bận công việc nên tôi lái xe một mình đến địa điểm tai nạn thì thấy một chiếc xe hơi màu trắng hiệu Buick đã đâm vào cột đèn đường, thấy vậy tôi có ý định đi tắt điện khu vực đó trước. Nhưng lạ thay tôi phát hiện ánh sáng đang sáng tỏa từ trong chiếc xe gặp nạn đó. Lúc đó trên tay tôi đang cầm điếu thuốc lá, đến gần tôi lại ngạc nhiên hơn là người kẹt trong xe là một người có bộ râu rất dày nhưng gương mặt thì sáng ngời làm cho cả chiếc xe đều sáng bởi ánh sáng phát ra từ gương mặt ông. Khi đó ông ta bị kẹp giữa vô lăng và cái ghế ngồi nên tôi cố dùng sức mà đẩy chiếc ghế ra phía sau, người đàn ông nhìn vào tôi mà nói: “Tôi cần anh giúp đỡ.”

    - Tôi nói: Có gì ông nói đi.

    - Người đàn ông: Làm ơn anh hãy bỏ điếu thuốc trên tay được không? Tôi nghĩ do chấn thương mạnh nên ông ta nói sản. Rồi tôi cũng dập tắt tàn thuốc lá và định kéo ông ta ra nhưng ông hỏi tiếp: “Anh định cứu tôi hả?” Tôi đáp: Đúng vậy. Ông tiếp: “Trước tiên tôi muốn cho anh một lời khuyên.” Xin mời – tôi nói. Ông tiếp: “Tôi khuyên anh hãy hết lòng qui phục Allah Đấng Hiển Vinh, hiếu thảo với song thân và đừng bao giờ chơi với bạn bè xấu.” Dứt lời người đàn ông nói: “Ash ha du al la i la ha il lol lah wa ash ha du an na mu ham ma dar ra su lul lah” và tắt thở. Tôi chở ông ta về bệnh viện mà giao lại cho phòng tai nạn và trở về nhà lúc gần ba giờ sáng. Tôi lên giường muốn ngủ nhưng không tài nào chợp mắt được, bởi trong đầu luôn liên tưởng đến cảnh tượng tai nạn và lời nói của người đàn ông đó. Rồi tiếng Azan của giờ Salah Al-Fajr được cất lên, theo tiếng gọi đó tôi đứng dậy lấy nước Wudu, hướng đến Masjid mà hành lễ Salah Al-Fajr cùng tập thể và đó là buổi Salah đầu tiên trong đời tôi. Xong buổi lễ tôi đi đến Imam mà kể hết sự việc vừa xảy ra với tôi thì được Imam khuyên rằng: “Anh hãy tạ ơn Allah đã cho người đến kêu gọi anh trở về với Ngài.” Sau đó Imam đã dắt tôi đi thăm viếng nghĩa địa. Kể từ đó tôi trở thành người chuyên tâm hơn trong việc hành đạo.([6])

    dkf

    Câu chuyện thứ 6

    Về một người thợ mộc

    Tại thủ đô Riyadh có một người đàn ông sùng đạo hành nghề thợ mộc. Vào mỗi sáng sau khi mặt trời mọc là ông đóng cửa tiệm mà vào Masjid kế bên hành lễ Salah Sunnah Al-Dhuha, xong lễ Salah thì ông tiếp tục mở cửa hành nghề. Vào một ngày nọ ông đóng cửa tiệm lúc bảy giờ sáng vào Masjid mà lấy nước Wudu hành lễ Salah Sunnah. Xong Rak-at thứ nhất, ông đứng dậy ở Rak-at thứ hai và sau khi khoanh hai tay đặt lên lòng ngực thì Thần Chết đến rút hồn trong lúc ông đang đứng trực diện với Thượng Đế mình và ông đã ngã. Cho đến giờ Salah Al-Zhuhr người Azan mới phát hiện rằng ông đã chết. Mọi người khiên ông đi tắm liệm và cố gắng kéo hai tay ông xuôi lại nhưng vô ích bởi khi buông ra thì đôi tay tự động khoanh trở lại giống như đang hành lễ Salah vậy, thế là mọi người liệm ông trên trạng thái đó.

    Quí đạo hữu, còn gì tốt đẹp bằng một bề tôi trở về trình diện Allah trong trạng thái đang trực diện với Ngài và rồi ông ta sẽ được phục sinh là một người đang đứng hành lễ Salah.([7])

    dkf

    Câu chuyện thứ 7

    Về người đàn ông chết tại Masjid trong ngày thứ sáu

    Câu chuyện này là do tôi chứng kiến từ đầu. Có một thanh niện trạc ba mươi tuổi đến Masjid từ rất sớm vào ngày thứ sáu sau khi đã tắm rửa sạch sẽ, anh vào Masjid hành lễ Salah chào Masjid và lấy Qur’an ngồi xướng đọc cho đến giờ người thuyết giảng bước vào. Thế là cậu đưa Qur’an cho người kế bên nhờ đặt lên kệ dùm và quay lại đặt đầu lên hai đầu gối mà lắng nghe bài thuyết giảng. Không lâu thì nghe được một tiếng giống như tiếng ngáy ngủ và cậu ngã ngang. Mọi người liền khiên cậu ta đến nơi thoáng mát lấy nước phun lên mặt cậu nhưng vô ích. Mọi người lật đật chở cậu ta đến bệnh viện Al-Amir Sultaan, khám xong bác sĩ nói cậu ta đã chết cách đây mười phút.

    Quí đạo hữu thân mến, thật đáng quí làm sao cho một kết cuộc tốt đẹp của một người chết trong ngôi nhà của Allah lúc đang ngồi chờ đợi thi hành nhiệm vụ của bề tôi đối với Thượng Đế và trong ngày thứ sáu, Nabi đã từng nói:

    ((مَا مِنْ مُسْلِمٍ يَمُوْتُ يَوْمَ الْجُمُعَةِ أَوْ لَيْلُةَ الْجُمُعَةِ إِلَّا وَقَاهُ اللهُ فِتْنَةَ الْقَبْرِ))

    “Bất cứ người Muslim nào chết trong ngày hoặc đêm thứ sáu đều được Allah che chở khỏi thử thách trong mộ.”([8])

    dkf

    Câu chuyện thứ 8

    Về giáo viên dạy Qur’an

    Trong một ngày nọ tôi đang thuyết giảng chủ đề cái chết tốt và cái chết xấu, dứt lời có một thanh niên có vẻ mặt buồn đang tiến đến gần tôi và trên nét mặt của cậu ta thể hiện rõ là một người sùng đạo, cậu ta nói: Tôi sẽ kể cho Sheikh nghe về câu chuyện của ông nội tôi: Ông tôi là một người thuộc lòng Thiên Kinh Qur’an và dạy lại cho người khác miễn phí. Đến khi ông lớn tuổi thì bị bệnh đãng trí quên hết tất cả những ai từng quen biết, thậm chí tên các con của ông cũng không ngoại lệ. Ông bị như thế đến hai mươi năm nhưng có điều kì diệu là khi ông xướng đọc Qur’an và tôi là người dò lại, thấy rằng ông không hề đọc sai dù là một chữ.

    Trong một đêm nọ, đang trong giờ ăn cơm nhịn – đó cũng là thời điểm mà Đấng Rất Mực Độ Lượng hạ giới – bổng ông tôi gọi tên cha tôi: Này Abdullah, cha tôi mừng quýt lên vì cha đã nhớ lại rồi. Cha tôi vội chạy đến phòng ông mà hỏi: Thưa cha cho gọi con. Ông bảo: Con nhìn về góc tường kia xem, con có thấy hai người đàn ông rất đẹp và trên đầu có quấn khăn màu trắng không ? Cha tôi nhìn theo hướng ông chỉ nhưng không thấy gì nên đáp: Con không thấy gì thưa cha. Ông nói: Allah đã nói đúng:

    ﴿فَكَشَفۡنَا عَنكَ غِطَآءَكَ فَبَصَرُكَ ٱلۡيَوۡمَ حَدِيدٞ ٢٢﴾ ق: 22

    {Trong ngày kinh hoàng hôm nay TA đã gở bỏ màn chắn mắt nên ngươi thấy được tất cả mọi điều (đã che dấu ngươi ở trần gian).} Qaaf: 22 (chương 50). Dừng như ông tôi muốn ám chỉ đến Hadith do ông Al-Barra bin A’zib dẫn lời Nabi e rằng:

    ((إِنَّ الْعَبْدَ الْمُؤْمِنَ إِذَا كَانَ فِى انْقِطَاعٍ مِنَ الدُّنْيَا وَإِقْبَالٍ مِنَ الآخِرَةِ نَزَلَ إِلَيْهِ مَلاَئِكَةٌ مِنَ السَّمَاءِ بِيضُ الْوُجُوهِ كَأَنَّ وُجُوهَهُمُ الشَّمْسُ مَعَهُمْ كَفَنٌ مِنْ أَكْفَانِ الْجَنَّةِ وَحَنُوطٌ مِنْ حَنُوطِ الْجَنَّةِ حَتَّى يَجْلِسُوا مِنْهُ مَدَّ الْبَصَرِ))

    “Quả thật, một người bề tôi có đức tin khi nào y chấm dứt kỳ hạn của đời sống trần gian để quay về với Đời Sau thì sẽ có các vị Thiên Thần từ trên trời xuống với những gương mặt sáng rực như ánh mặt trời, họ mang theo vải liệm thật mịn cùng với chất thơm từ Thiên Đàng, họ ngồi cách xa y khoảng chừng một tầm nhìn của mắt.”([9]) Dứt lời ông chỉ ngón trỏ lên mà nói: “Ash ha du al la i la ha il lol lah wa ash ha du an na mu ham ma dar ra su lul lah” và tắt thở. Khẩn cầu Allah phục sinh ông trong trạng thái xướng đọc Qur’an.

    Đấy là cái chết tốt đẹp, một người rời khỏi trần gian lúc xướng đọc Qur’an và ông sẽ được phục sinh trên trạng thái đó và sẽ ra sao đối với những người chết mà miệng luôn ca hát không ngừng. Cầu xin Allah che chở.

    dkf

    Câu chuyện thứ 9

    Về người đàn ông chết trong lúc hành lễ Salah cầu mưa

    Trong một ngày nọ tôi vào cửa hàng thu âm Islam được anh em ở đó rủ: Ông anh có đi với chúng tôi không ?

    Tôi: Đi đâu ?

    Mọi người: Đi đám ma một người anh em trong đạo.

    Tôi: “La haw la wa la qu wa ta il la lil lah.”

    Mọi người: Báo cho tin mừng. Người này chết rất tốt, một cái chết mà bao người Muslim ước muốn.

    Tôi: Sự việc như thế nào?

    Mọi người: Vào sáng thứ hai([10]) có một người đàn ông trạc sáu mươi tuổi đã đến Masjid dâng lễ Salah Al-Fajr, một buổi lễ mà có rất nhiều người Muslim đã lơ là, xem nhẹ. Xong lễ Salah ông ta quay về nhà uống sữa rồi quay lại Masjid để cùng mọi người hành lễ Salah cầu mưa. Lúc ông ta đang quỳ lạy ở Rak-at đầu thì đã bị Thần Chết đến rút hồn, bởi mọi người đứng dậy tiếp tục hành lễ mà ông vẫn không đứng dậy theo. Xong buổi lễ mọi người nhúc nhích ông ta thì mới biết là ông đã ra đi mãi mãi.

    Đọc giả thân mến, có gì quí bằng một người được chết trong lúc quỳ lạy Thượng Đế một thời khắc gần với Ngài nhất và rồi ông ta sẽ được phục sinh trên trạng thái mà ông đã chết.

    Chứng minh cho sự việc là có một người đàn ông đang làm Haj cùng với Nabi e thì bị té lạc đà và chết, Nabi e bảo mọi người:

    ((اغْسِلُوهُ بِمَاءٍ وَسِدْرٍ، وَكَفِّنُوهُ فِى ثَوْبَيْنِ، وَلاَ تُخَمِّرُوا رَأْسَهُ، فَإِنَّهُ يُبْعَثُ يَوْمَ الْقِيَامَةِ مُلَبِّيًا))

    “Các ngươi hãy tắm y bằng nước pha với lá táo giã nhuyễn, liệm y bằng hai mãnh vải nhưng không được che kín đầu. Bởi y sẽ được phục sinh vào ngày sau trong trạng thái đi làm Haj.”([11])

    Bài viết này tôi đã đặt cho nó cái tên: “Về các câu chuyện của người hạnh phúc” bởi các cái chết của họ thể hiện được niềm hạnh phúc đó, bởi mỗi người sẽ được phục sinh sống lại trong ngày sau trên trạng thái đã chết, giống như Rasul e đã từng nói:

    ((وَالَّذِى نَفْسِى بِيَدِهِ لاَ يُكْلَمُ أَحَدٌ فِى سَبِيلِ اللهِ - وَاللهُ أَعْلَمُ بِمَنْ يُكْلَمُ فِى سَبِيلِهِ - إِلاَّ جَاءَ يَوْمَ الْقِيَامَةِ وَاللَّوْنُ لَوْنُ الدَّمِ وَالرِّيحُ رِيحُ الْمِسْكِ))

    “Thề bởi Đấng nắm lấy linh hồn Ta trong tay, các ngươi đừng cho rằng ai đó đã tử chiến vì chính đạo của Allah, bởi Allah luôn tận tường ai mới là người tử chiến vì con đường của Ngài. Vào ngày phục sinh máu của người tử chiến có màu của máu nhưng mùi là mùi thơm xạ hương.”([12]) Hadith đã chứng minh cụ thể rằng mỗi người sẽ được phục sinh trên trạng thái y đã chết giống như người tử chiến, người đi làm Haj được nhắc trong Hadith trên. Tương tự họ những người chết lúc xướng đọc Qur’an, lúc hành lễ Salah . . ., ngoài ra người chết nói được lời tuyên thệ cũng là dấu hiệu của người chết tốt bởi Rasul e đã nói:

    ((مَنْ كَانَ آخِرُ كَلاَمِهِ لَا إِلَـٰهَ إِلَّا اللهُ دَخَلَ الْجَنَّةَ))

    “Ai nói lời cuối cùng ở trần gian là câu La i la ha il lol lah là được vào thiên đàng.”([13])

    Quí đồng đạo thân hữu, để có được kết cuộc tốt đẹp thì quí đạo hữu hãy năng nổ hết mình trong việc thờ phụng Allah, thi hành mọi sắc lệnh được giao và tránh xa mọi điều bị cấm. Có thế quí đạo hữu mới có cơ hội sống hạnh phúc ở trần gian và ngày sau.

    Ở đoạn kết của phần này tôi muốn nhắc đến qui tắc của trường phái Sunnah và Jama-a’h là chúng ta những người Muslim không được khẳng định cho một tín đồ nào đó là người của hỏa ngục hay người của thiên đàng ngoại trừ ai đã được Allah và Rasul e khẳng định. Nhưng chúng ta cứ hi vọng rằng người sùng đạo sẽ được hưởng tốt và lo lắng cho người chỉ mãi mê trong tội lỗi gặp phải trừng phạt.

    dkf

    Phần Hai

    Về Những Câu Chuyện Của Người Bất Hạnh

    Câu chuyện thứ 1

    Về kết quả của người quan hệ tình dục tiền hôn nhân

    Câu chuyện này được Sheikh Ibnu Al-Qaiyim kể trong quyển Al-Jawaab Al-Kafi rằng: Có một người đàn ông đứng trước cửa nhà, có một phụ nữ đi ngang ghé hỏi phòng xông hơi bởi cửa nhà anh trang trí giống cửa phòng xông hơi (thời bấy giờ). Người đàn ông chỉ ở đây. Thế là cô gái đi vào và anh ta đi theo phía sau, bước vào bên trong cô gái mới biết là mình bị gạt. Thấy người đàn ông đắt trí với vẻ mặt tươi cười và có ý định xấu nên cô gái nói: Phải chi có cái gì đó thơm thơm như dầu thơm chẳng hạn để khử đi cái mùi hôi trên người tiện cho việc gần gủi hơn. Người đàn ông đáp liền: Chờ tôi một tiếng tôi sẽ mang cho cô mọi thứ cô cần. Thế là người đàn ông vội vàng ra đi mà quên khóa cửa, nên sau khi trở về thì cô gái đã đi mất. Từ đó anh ta luôn liên tưởng đến cô gái ấy mà đi lang thang ngoài đường mà nhẫm câu: “Lạy Thượng Đế chỉ vì câu nói của cô ta mà nay tôi phải mệt mỏi đi tìm phòng xông hơi.” Một ngày nọ cũng đang trên đường nhẫm cầu nói đó thì có một lời người phụ nữ đáp: “Phải chi anh hành động ngay với cô ta tại nhà hoặc anh phải khóa cửa lại.”

    Một ngày căn bệnh tương tư của anh càng nặng, đến ngày hấp hối thì mọi người nhắc anh nói câu: La i la ha il lol lah thì anh ta lại lẩm nhẫm câu: “Lạy Thượng Đế chỉ vì câu nói của cô ta mà nay tôi phải mệt mỏi đi tìm phòng xông hơi.” Đến khi nhắm mắt xuôi tay mà vẫn không thể nói được câu tuyên thệ trong khi Nabi e đã nói:

    ((مَنْ كَانَ آخِرُ كَلاَمِهِ لَا إِلَـٰهَ إِلَّا اللهُ دَخَلَ الْجَنَّةَ))

    “Ai nói lời cuối cùng ở trần gian là câu La i la ha il lol lah là được vào thiên đàng.”([14]) nhưng con người lúc chết chỉ nhớ mỗi việc mà lúc còn sống y thích làm nhiều nhất. Cầu xin Allah ban cho được chết tốt đẹp.

    dkf

    Câu chuyện thứ 2

    Về người đàn ông đồng tình([15])

    Sheikh Ibnu Al-Qaiyim kể: Có một người đàn ông đem lòng yêu đơn phương người đàn ông khác bằng tình yêu mãnh liệt nhưng không được đáp lại nên anh ta lâm bệnh nặng nằm trên giường. Nhận được tin người đàn ông kia bị bệnh nặng nên người đàn này đã hứa một ngày sẽ đến thăm. Lời hứa kia dường như là thần dược làm cho người đàn ông bị bệnh liền phấn khởi đầy mùa xuân, và luôn ao ước thời điểm đó đến thật nhanh. Đúng ngày hẹn thì người đàn ông tương tư nhận được bức thư viết: Tôi đã đến được nửa đường nhưng do lòng sợ không dám làm tội lỗi nên tôi đã quay về. Bức thư như liều thuốc độc làm anh ta ngả quỵ, từ đó căn bệnh của anh ta nặng hơn trước. Cho đến lúc không còn tia hi vọng sống thì anh ta lại nói trong tuyệt vọng:

    Xin hãy đến đây hỡi tình yêu của tôi

    Anh là thần dược của con tim bị bệnh

    Sự hài lòng của anh làm tim tôi thỏa mãn

    Hơn là lòng thương xót của Đấng Tạo Hóa kia

    Mọi người quát: Này anh bạn hãy biết kính sợ Allah mà nói năng thận trọng. Dứt lời mọi người vội đứng dậy bỏ đi nhưng chưa kịp đến cửa thì nghe được tiếng lìa đời của anh ta. Cầu xin Allah che chở tránh xa cái chết xấu xa, tránh xa một kết quả tồi tệ.

    Mong rằng câu chuyện là bài học đáng giá dành cho những ai có bệnh đồng tính nam hoặc đồng tính nữ và có lẽ đây cũng là lời khuyến cáo của Allah:

    ﴿إِنَّ فِي ذَٰلِكَ لَذِكۡرَىٰ لِمَن كَانَ لَهُۥ قَلۡبٌ أَوۡ أَلۡقَى ٱلسَّمۡعَ وَهُوَ شَهِيدٞ ٣٧﴾ [ق: 37]

    {Đó là lời nhắc nhở dành cho ai có một quả tim (lương tri), hoặc có đôi tai biết lắng nghe và rồi y sẽ là nhân chứng.} Qaaf: 37 (chương 50).

    dkf

    Câu chuyện thứ 3

    Về kết cuộc kỳ quặc

    Tôi được một người quay lại sám hối kể cho nghe một câu chuyện, anh kể: Tôi cùng hai người bạn thân sử dụng ma túy dạng viên màu đỏ. Vào một ngày nọ tôi sử dụng thuốc vào ban ngày Ramadan cho đến say thuốc mà thuốc vẫn còn dư bảy viên và tôi đã cất trong một cái hộp được đặt ở góc phòng. Đến chiều vợ tôi bồng đứa con gái được một tuổi vào phòng đánh thức tôi dậy do tưởng tôi đang nhịn chay. Lúc đang kêu tôi thì có tiếng chuông cửa reo thì vợ tôi đặt con gái xuống và đi ra mở cửa. Con gái tôi bò lại cái hộp mà tôi để ma túy bên trong mà phá và đã lấy năm viên ma túy cho vào miệng mà nuốt còn hai viên thì văng ra ngoài. Khi mẹ bé trở vào phòng thì bé cũng té lăn ra đất, em trai tôi vội đưa bé vào bệnh viện để xúc ruột. Sau khi tĩnh dậy từ cơn say ma túy tôi quyết tâm từ bỏ ma túy mà quay lại sám hối và mang câu chuyện bi thảm kia kể lại cho hai người bạn nghe. Họ bảo: Được rồi, bây giờ bỏ ma túy thì chúng ta uống rượu. Nhưng lòng tôi đã quyết từ bỏ thói hư đó mà làm lại cuộc đời. Để thay đổi cuộc đời tôi đã đi tìm học hỏi về cách tắm liệm cho người chết. Các đồng nghiệp mới đã khuyên tôi nên động viên hai người bạn thân kia để họ có cơ hội làm lại cuộc đời. Nghe lời họ tôi tìm đến hai người bạn thân mà khuyên bảo nhưng vô công bị họ khước từ.

    Không lâu sau họ bị bắt về tội sử dụng ma túy. Trong trại giam họ được nghe lời khuyên của Sheikh đến thăm trại giam và đó cũng là sự chỉ đạo làm họ thức tĩnh. Trại giam biết được họ thức tĩnh nên thả cho về nhà. Sau khi trở về nhà thì một trong hai người bạn tôi dắt vợ con đến Makkah mà làm ﷻ‬’mrah và trở lại Riyadh. Mười mấy ngày sau, anh ta cảm thấy khó chịu trong người và bảo vợ: “Anh sẽ vào phòng đọc Qur’an và nằm nghỉ tí, em có chuyện cần thì gọi anh.” Vào phòng anh ta lấy Qur’an ra đọc nhưng không bao lâu thì Thần Chết đã đến rút hồn anh. Cái chết của anh làm tôi vui dùm cho anh vì biết được rằng đây là cái chết tốt đẹp.

    Còn người thứ bạn thứ ba, vào một ngày nọ tại một nhà vệ sinh của Masjid gần nhà bổng có rất nhiều công an tập trung, tôi lấy làm ngạc nhiên nên ra xem chuyện gì xảy ra thì phát hiện người bạn thân kia của tôi đã chết trong lúc sử dụng ma túy và đã chết cách đây ba ngày mới được phát hiện, quần áo của anh bị rách và cơ thể bắt đầu thúi rửa mới được phát hiện. Cái chết của anh bạn này làm tôi rất đau lòng, một cái chết chỉ có kẻ thù mới vui vẻ. Cầu xin Allah ban cho bề tôi được kết cuộc tốt đẹp.

    dkf

    Câu chuyện thứ 4

    Về người nghiện([16])

    Vào một buổi sáng tinh mơ bạn tôi bước ra ngoài thì nghe được tiếng gọi người láng giềng kế bên. Anh kể: Tôi vội chạy đến chổ gọi tên mình thì thấy một cảnh tượng giật cả mình, tôi thấy một thanh niên ở tuổi 24 chết nằm trên bọc rác màu đen, tay phải còn dính ống tiêm chít heroin còn tay trái thì nắm lấy cánh cửa xe hơi. Bạn tôi nói: Thật đáng buồn cho thanh thiếu niên Muslim thời nay. Đây cũng là bài học cho những ai đam mê ma túy một loại vủ khí giết người nguy hiểm và hãy nhớ rằng người làm tội lỗi sẽ có kết quả rất bi thảm thế này đâu, như Nabi e đã nói:

    ((إِنَّمَا الْأَعْمَالُ بِخَوَاتِيْمِهَا))

    “Quả thật, việc làm được tính ở điểm kết.”([17])

    dkf

    Câu chuyện thứ 5

    Về chàng thanh niên không hành lễ Salah

    Sheikh Abdullah Hammaad Al-Rasy kể trong băng ghi âm của ông về một tai nạn xảy ra tại Riyadh trên con đường cao tốc gồm có ba thanh niên đi cùng một xe. Hai thanh niên chết tại chổ còn một người đang trong cơn nguy kịch, người chứng kiến bảo: hãy nói: “La i la ha il lol lah” nhưng chàng thanh niên lại nói tôi sẽ ở Saqr, tôi sẽ ở Saqr, tôi sẽ ở Saqr rồi tắt thở. Người chứng kiến thấy ngạc nhiên bởi lời cậu thanh niên nên tìm hiểu từ “Saqr” là gì, và đã thấy câu trả lời trong Thiên Kinh Qur’an:

    ﴿مَا سَلَكَكُمۡ فِي سَقَرَ ٤٢ قَالُواْ لَمۡ نَكُ مِنَ ٱلۡمُصَلِّينَ ٤٣﴾ المدثر: 42 - 43

    {“Điều gì đã đưa các người vào Saqr (hỏa ngục) vậy ?” * Chúng (những kẻ tội lỗi) sẽ đáp: “Chúng tôi là những người đã không dâng lễ Salah.”} Al-Muddaththir: 42 – 43 (chương 74).

    Đây là tấm gương cho những ai lơ là với lễ Salah hoặc trì hoãn lễ Salah Al-Fajr đến sau mặt trời mọc, đây là yếu điểm của rất nhiều người trong thời đại ngày nay. Cầu xin Allah được bình an.

    dkf

    Câu chuyện thứ 6

    Về kết cuộc của người nghiện nhạc

    Một nhà truyền giáng có uy tín đã kể lại câu chuyện rằng: Vào một ngày tôi ra ngoài vì công việc riêng, lúc tôi đang đi bộ trên cầu Al-Khaleej thì gặp đám đông ở phía trước mặt nên vội chạy đến xem chuyện gì. Thì ra là tai nạn giao thông do hai xe hơi đâm vào nhau, tôi liền nhanh chân chạy đến với hi vọng tiếp cứu người để đưa đến bệnh viện. Đến nơi tôi gặp được một người đã lớn tuối với mái tóc bạc đang cố kéo hai tài xế của hai xe ra ngoài, ông ta đang ôm một thanh niên trạc hai mươi tuổi trên người đầy máu me, ông ta đặt cậu lên đùi mình và bảo: hãy nói: “La i la ha il lol lah” với hi vọng cậu bé sẽ nói bởi Rasul e đã từng bảo:

    ((لَقِّنُوا مَوْتَاكُمْ لَا إِلَـٰهَ إِلَّا اللهُ))

    “Các ngươi hãy nhắc người hấp hối nói câu La i la ha il lol lah.”([18]) tiếc thay cậu bé mãi mê nghe nhạc lúc còn sống nên chỉ biết hát trước lúc lâm chung, ông lão cố gắng nhắc: hãy nói đi: “La i la ha il lol lah” nhưng cậu ta lại ca mãi câu: “Anh sẽ không bao giờ quên em cho dù có quên anh”, cho đến chết. Cầu xin Allah ban bình an và phúc lành và được một kết cuộc tốt đẹp.

    Mong rằng câu chuyện này mang lại tấm gương cho những ai đam mê nghe nhạc, một lời dụ dỗ của Iblees kẻ thù của Thiên Kinh Qur’an.

    Đam mê nhạc và đam mê Qur’an

    Tim con người chẳng chứa được cả hai.

    dkf

    Lời Kết

    Tôi khẩn cầu Allah ban cho chúng ta cộng đồng Muslim có kết cuộc tốt đẹp và được hạnh phúc ở trần gian và ngày sau. Quí đạo hữu hãy nhớ rằng nổi bất hạnh và kết cuộc xấu có lý do của nó giống như học giả chuyên Hadith([19]) ông Abu Muhammad Abdul Haq bin Abdur Rahman Al-Ishbili nói: “Hãy nhớ rằng kết cuộc xấu - cầu xin Allah che chở - có lý do của nó: nguy hiểm nhất là đam mê cuộc sống trần gian và quay lưng với ngày sau, thứ hai là đam mê tội lỗi mà Allah đã cấm. Những người này đã tự dập tắc ngọn lửa hướng đạo. Đối với họ cho dù có được mọi lời khuyên, lời khuyến cáo thì cũng bằng thừ, là lời nhảm nhí, kể cả khi họ đối diện với cái chết họ cũng không biết quay lại.”

    Đạo hữu Muslim thân mến, qua những câu chuyện về người hạnh phúc và người bất hạnh này, có lẽ các bạn đã biết được các lý làm con người được hạnh phúc và đâu là lý do khiến con người gặp phải bất hạnh. Tin rằng đó là tấm gương cho những ai có khối óc minh mẫn:

    ﴿لَقَدۡ كَانَ فِي قَصَصِهِمۡ عِبۡرَةٞ لِّأُوْلِي ٱلۡأَلۡبَٰبِۗ﴾ [يوسف: 111]

    {Quả thât, trong các câu chuyện của họ (các Sứ giả) có một bài học cho những người thông hiểu.} Yusuf : 111 (chương 12).

    Bề tôi tha thiết nguyện cầu Allah Đấng Vinh Quang & Tối Cao, xin hãy biến bề tôi cùng cộng đồng Muslim là người biết thấu hiểu và làm theo chân lý, xin hãy dùng những lời lẽ này mà mở những cặp mắt còn nhắm, những đôi tai bị che kín và tẩy sạch những con tim bị bám đầy tội lỗi. Xin hãy biết nó thành hành trang trở về trình diện Ngài, xin hãy chấp nhận nó là một việc hành đạo dâng hiến riêng cho Ngài. Cuối cùng cầu xin bình an và phúc lành cho vị Nabi Muhammad, cho gia quyến cùng tất cả bằng hữu của Người.

    Hoàn chỉnh vào chiều chủ nhật ngày 2/6/1412 H (nhằm 8/12/1991)

    Naasir bin Ibrahim Al-Rameeh

    dkf

    ([1]) Bảy mươi cẳng tay tương đương khoảng 32 mét.

    ([2]) Hadith do Imam Ahmad ghi lại từ bộ Tafseer Ibnu Katheer ở chương Al-Ahzaab và câu chuyện nguyên thủy là do Muslim ghi lại trong quyển 6.

    ([3]) Hadith do Al-Tirmizhi ghi lại từ Ibnu A’bbaas và nói đây là Hadith Hasan Saheeh.

    ([4]) Đây là câu chuyện có thật chính xác 100% và được rất nhiều người truyền lại. Câu chuyện được ông Al-Zahabi ghi trong tiểu sử của các bậc hiền nhân. Trích ở phần chú thích quyển 3, trang 358.

    ([5]) Trích từ bộ Al-Bidayah và Al-Nihaya về cái chết của Sheikh Al-Islam quyển 7 trang 141.

    ([6]) Câu chuyện do một đạo hữu Muslim kể do biết rõ về chàng thanh niên quay lại sám hối này.

    ([7]) Câu chuyện tôi được hai người thân của người đàn ông này kể lại.

    ([8]) Hadith do Imam Ahmad và Al-Tirmizhi ghi lại và đây là Hadith Hasan (Saheeh Al-Jaame’) số (5773).

    ([9]) Trích Hadith trong Saheeh Al-Jaame’ trang 343 quyển 1.

    ([10]) Thứ hai ngày 5/5/1412 H (nhằm 11/12/1991) tại Masjid tập trung Al-Mat-rood xưa kia ở thủ đô Riyadh đã dâng lễ Salah cầu mưa.

    ([11]) Hadith do Al-Bukhary và Muslim ghi lại trong quyển ngọc trai và hồng ngọc trang 37.

    ([12]) Hadith do Al-Bukhary ghi lại trong quyển 6, trang 37.

    ([13]) Hadith Saheeh Al-Jaame’ trang 1105.

    ([14]) Hadith Saheeh Al-Jaame’ trang 1105.

    ([15]) Trích từ quyển Al-Tazkirah trang 59 và trang Al-Jawaab Al-Kaafi trang 249.

    ([16]) Câu chuyện xảy ra vào năm thứ năm trong ngày đại lễ Eid Ramadan 1411 H (nhằm năm 1991) tại Riyadh, người kể câu chuyện là Imam Masjid cũng là người kế bên này trực tiếp chứng kiến sự việc.

    ([17]) Hadith do Al-Bukhary ghi rất dài từ ông Sah-l bin Sa’d trong bộ Fat-h Al-Bary trang 330 quyển 11.

    ([18]) Saheeh Al-Jaame’ quyển 2, trang 916.

    ([19]) Trích từ quyển Al-Jawaab Al-Kafi trang 246.